Thanh tĩnh
Không còn nơi cho hoa rụng
Trăng thì vẫn sáng như xưa
Lỏng tay một chiếc nhẫn lạ
Mơ bao nhiêu giấc cho vừa
[…]
Không còn nơi cho hoa rụng
Trăng thì vẫn sáng như xưa
Lỏng tay một chiếc nhẫn lạ
Mơ bao nhiêu giấc cho vừa
[…]
[…]
Ai rót rượu vào trăng
Lênh láng quá làm sao chịu nổi
Em thành kỷ niệm rồi
Cái buồn không nắm được
Cái buồn tan lễnh loãng quanh mình
[…]
Bóng những bông hoa bị ngắt
Nửa đêm về đậu trên cuống run run
[…]
[…]
Chiều nay hoa cũ dâng hương
Khung cửa hẹp bỗng làm anh hồi hộp
Có một người trở về sau ánh chớp
Lặng lẽ mang đi hư ảnh cuối cùng
Ngàn xe máy chở ngàn khoảng trống
Phóng như bay vào nỗi chán chường
Người đàn bà mất chồng
Trong một cơn bão biển
Vái lạy vào mênh mông
Chân hương run, đỏ lịm
[…]
Ai về qua chỗ người thương
Đứng giùm tôi
Trước cổng trường ngày xưa
Ướt giùm tôi
Chút trời mưa
Để nghe trên tóc
Hương vừa bay đi…
[…]
Ngang trời tiếng vạc mảnh mai
Chém trăng đã đứt thành hai mảnh rồi
Mảnh nào em để cho tôi
Khi buồn chỉ đặt ngang môi làm kèn
Cầu gẫy mới phải đi đò
Thế nên gặp gió thổi cho rét lòng.
Con đò nửa mặt trăng cong
Chênh vênh trên một dòng sông lở bồi.
[…]
[…]
Tiếc mình không đi hết
Những vui buồn trong em
[…]
Riêng còn có một hạt mưa
Mắt ai khóc vẫn để thừa ra đây
Để treo vào gió trong mây
Để cài vào nắng trên cây đợi người
[…]