Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Sông Hồng – năm mẹ sinh em

    Tác giả:

    […]

    mẹ sinh em
    ngực gầy thở dốc
    áo rách đẫm máu
    phản lạnh nhà xiêu không hớp cháo
    những bàn tay đói
    đỡ em ra đời
    ngoài kia những người sống sót
    những người bị cướp đoạt bị chà đạp tần cùng những người bị đuổi bắt
    đứng lên giành hạt gạo để sống
    giành đất nâu và khí trời
    ngoài kia sông Hồng rên xiết gào kêu
    quằn quại ánh sao xanh biếc
    gió thổi bãi hoang xao xác
    mẹ cắn môi sùi bọt đau rên
    tiếng khóc em trong tiếng trống thình thình
    vú mẹ cằn khô không giọt sữa

    em sinh ra từ cơn đói xé lòng
    suốt đời em mang
    nỗi đói và nỗi khát
    ánh lửa đầu tiên em thấy
    là ánh đuốc những người nổi dậy
    em sinh ra khi ngày hửng đêm tàn
    lúc con chim đạp gẫy cửa lồng
    nếu suốt đời em khát vọng trời xanh
    nếu suốt đời em đòi hỏi trời xanh
    sao anh lại ngạc nhiên và trách móc?

    […]

  • Sông Hồng – lời từ giã của trung đoàn Thủ Đô

    Tác giả:

    […]

    sáu mươi ngày quyết liệt
    từng thềm gạch từng tấc đất
    tiếng xung phong tiếng thét rung trời
    địch từ Đồn Thuỷ kéo lên
    từ Cửa Bắc xông ra
    pháo đào Láng quân ta bắn xuống
    Cầu Gỗ Hàng Đường Cửa Nam Hàng Bột
    Ô Cầu Dền, nhà thương Vọng, Hàng dầu Sen
    giặc máy bay xe tăng
    ta súng trường chai cháy
    giặc chiếm nhà ngoài, ta xông ra chiếm lại
    giặc lên gác hai ta gỡ mái nhào vào
    Định ở Bắc Bộ phủ
    Thực ở Giảng Võ
    và bao người đã ngã không tên
    bác hàng rong chợ Đồng Xuân
    vung đòn gánh đuổi thù quanh phản thịt
    anh bán vé chết trong toa xe điện
    bác đưa thư già tóc bạc
    trên thềm nhà bưu điện hy sinh
    túi thư chưa kịp gửi khoác bên mình
    tiểu đội nữ cứu thương
    ngã xuống miệng còn ca hát
    những cô gái Ngọc Hà Lãng Bạc
    những mẹ già Lai Xá Thụy Khuê…

    […]

  • Mùa hạ

    Tác giả:

    Đó là mùa của những tiếng chim reo
    Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
    Đất thành cây, mật trào lên vị quả
    Bước chân người bỗng mở những đường đi

    Đó là mùa không thể giấu che
    Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
    Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
    Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.

    […]

  • Người dệt tầm gai

    Tác giả:

    […]

    Không kỳ vọng những điều quá lớn lao
    Em lặng lẽ dệt hạnh phúc từ nỗi buồn – những sợi tầm gai – không ai nhìn thấy
    Gai tầm gai đâm em đau đớn
    Em chờ anh mãi…

    […]

    Dệt tầm gai đến bao giờ
    Mỗi ngày dài hơn một mùa
    Dệt tầm gai đến bao giờ?

    Về đi anh,
    Cài then những ngón tay trầy xước của em bằng anh.

  • Ghen với không đâu

    Em lại về thành phố của anh
    Hoa sữa cuối mùa còn nồng nàn hơn lửa
    Hoa gợi nhớ. Trời ơi! Đừng gợi nhớ
    Em muốn quên anh có một thời …

    Một thời sóng nước hồ Tây lung linh
    Mắt ai long lanh như sương trời biếc cỏ …
    Hoa tháng năm không vì em thắp lửa
    Gió tháng mười nỗi nhớ chẳng vì em

    […]