Chùm thơ MIMƠZA (trích)
Mấy người biết Mimơza là tên khác của
Ngỏ lời của Bóng chữ
Mimơza
em vẫn đây
mà em ở đâu
[…]
Mấy người biết Mimơza là tên khác của
Ngỏ lời của Bóng chữ
Mimơza
em vẫn đây
mà em ở đâu
[…]
[…]
Anh là của những dòng sông
Của miền gió cát, của vùng bão mưa
Anh là của những vần thơ
Còn phần nào để bây giờ của em.
[…]
Em không có đến bức mành
Để che nắng gió cho anh tháng ngày
Gia tài chỉ có bàn tay
Đường gân xanh, vết chai dày từ xưa
Gia tài chỉ có bài thơ
Bao năm viết để bây giờ tặng anh.
[…]
chân cầu Thị Nghè
Mỵ Nương chết đuối
Trương Chi bỏ đò lên bờ đi ăn mày qua ngày chút cháo
chàng hát nhạc sến nghe cũng mùi
chàng đàn guitar điện nghe cũng não nề
chàng uống thuốc độc ba lần không chết
chàng chích xì ke vài lần không thấy nghiện
chàng quen hơi thuốc lá trên miệng gái mãi dâm…
nhưng giữa khuya, có khi chàng bật dây, gào lên:
– Mỵ Nương ơi, bơi đi!
và khóc.
[…]
Có bao nhiêu chiều trong một chiều
Mà ngổn ngang mặt gió
Có bao nhiêu nhớ hòa trong nhớ
Mà dáng cây nghiêng lệch cả hoàng hôn
[…]
Anh muốn rao lên cho làng nước biết
hôm nay em bạc đãi một người.
Nhưng em ơi! anh chỉ đến ngã tư xưa
anh đứng dưới một ngôi đèn bỏ.
[…]
Ngước nhìn phía trước gặp ngày hôm qua
Ngoảnh lại sau lưng thấy ngày mai
Thụt lùi bước chân vào đâu dễ biết
Đau tìm môi khác mắt còn luyến nhau
[…]
[…]
Cam ba lần có trái
Bưởi ba lần ra hoa
Anh bước chân đi xa
Từ ngày đầu phòng ngự
Bước qua thời kỳ cầm cự
Anh có gửi lời về
Cầm thư anh mân mê
Bụng em chừ phấp phới
Anh đang mùa thắng lợi
Lúa em cũng chín rồi
Lúa tốt lắm anh ơi
Giải thi đua em giật.
Xoè bàn tay bấm đốt
Tính đã bốn năm ròng
Người ta bảo không trông
Ai cũng nhủ đừng mong
Riêng em thì em nhớ
Chuối đầu vườn đã lổ
Cam đầu ngõ đã vàng
Em nhớ ruộng, nhớ vườn
Không nhớ anh răng được?
[…]
[…]
Thoáng mà anh
…Ừ nhỉ, khác xưa rồi
Buồn hay vui. Cũng không biết nữa
Bà bán nước chè xanh không chỉ bán nước chè
Có bán cả phụ tùng tên lửa
[…]
Sao anh bỗng thèm chết đuối cùng trăng
Đừng ai vớt, đừng hoan hô, đừng đả đảo…
[…]
Ðừng nói đến tình yêu trong tâm tưởng.
Anh xin em nếu chẳng gối đầu trên tay anh
thì cũng đừng giam đôi cánh to của loài dã điểu.
Nếu bước chân anh chẳng được theo em
thì hãy mặc con tuấn mã chạy trong rừng.
[…]
Em dư biết giá trị liều thuốc an thần
của những bài thơ nói về tình yêu kiếp khác,
sao còn bắt anh chèo thuyền trong ảo tưởng?
Em dư biết cha mẹ sinh ra anh vốn là một đứa con hư
chẳng biết tôn ai làm thần tượng,
sao còn bắt anh tìm một chỗ ngồi riêng biệt cho em?
Sao nỡ bắt anh về ẩn náu trong khu rừng kỷ-niệm
để loài thú cô đơn tiêu hao thân thể. Những tế bào úa mòn
sẽ chẳng đủ nuôi loài dòi trong bữa tiệc thần kinh.
[…]