Gửi Kiều cho em năm đánh Mỹ
[…]
Đất nước mình nghèo lắm, hỡi em yêu!
Cho đến giọt lệ cha ông cũng còn có ích với ta nhiều
Dẫu súng đạn nặng đường ra hỏa tuyến
Đi đường dài, em giữ Truyện Kiều theo!
[…]
Đất nước mình nghèo lắm, hỡi em yêu!
Cho đến giọt lệ cha ông cũng còn có ích với ta nhiều
Dẫu súng đạn nặng đường ra hỏa tuyến
Đi đường dài, em giữ Truyện Kiều theo!
Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm!
Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng?
– Chưa đâu! Và cả trong những ngày đẹp nhất
Khi Nguyễn Trãi làm thơ và đánh giặc,
Nguyễn Du viết Kiều, đất nước hoá thành văn
[…]
Lang thang qua mấy ngõ
chắng biết dừng chốn nào
quán đồi chiều hát gió
vắng tiếng người lao xao
Ta ngồi giữa đời rộng
trên đầu là mây bay
dưới chân ta cát bụi
lẻ loi cuộc tình say
[…]
Hôm nay anh mặc sơ mi trắng
tập đứng chờ em trước cổng trường
thành phố bây giờ nhiều bụi bẩn
anh đang yêu nên ngỡ là sương.
[…]
Mùa đông vừa đi qua
em để lại trên băng ghế
chiếc áo choàng cũ kỹ
còn ấm hơi người
Anh thức dậy không thấy mặt trời
không tiếng chim, khu vườn xơ xác!
em rời xa như mùa đông cáo biệt
cây nến tàn
hạnh phúc cũng tan theo.
[…]
Cảm ơn câu thơ còn đó trên tường vôi
Giờ đã hết cô đơn trong căn phòng bé nhỏ
Nếu địa đàng chẳng còn gì để nhớ
Hạt bụi rớt xuống đời, xin lẫn vào nhau…
Anh hát tặng em bài ca của người đến sau
kỷ niệm vẫn xanh như đồng cỏ
nơi em có được những hạnh phúc bé nhỏ
và những tan vỡ đầu tiên trong đời
[…]
Có những lúc
buồn đến bồn chồn
lang thang không nơi an ủi
Có những lúc
tưởng như không đứng nổi
giữa chơi vơi sóng gió cuộc đời
[…]
Thoắt thoáng thôi mẹ đã thành thiên cổ
Lãng du trôi giữa trốn không màu
Con hụt hơi khản lòng gọi mẹ
Chỉ cánh đồng âm vọng nỗi đơn côi.
Ngược dòng sông về lại tuổi lên mười
Cỏ vẫn lặng xanh mà gió thì chao chát
Mẹ lặn lội dắt tháng ba dói khát
Hoa xoan rơi thảng thốt đến giờ
[…]
Bỏ lại sau lưng
nụ cười rạng rỡ nắng thuỷ tinh
chiếc lá chao nghiêng, chợt gió
Bỏ lại sau lưng
nỗi buồn vô cớ
thở yêu đầu đa mang
[…]