Chị ru em ngủ
[…]
Cái màn vừa rũ
Cũng đã ngủ rồi!
Cái chiếu cái nôi
Cũng đều ngủ cả!
Cái giàn, cái giá
Cái bát, cái mâm
Thúng, mủng, quang, giành
Ngáy theo nhịp thở
Gió về bỡ ngỡ
Dừng lại ngoài hiên
Như những nàng tiên
Sao đi rời rợi
[…]
[…]
Cái màn vừa rũ
Cũng đã ngủ rồi!
Cái chiếu cái nôi
Cũng đều ngủ cả!
Cái giàn, cái giá
Cái bát, cái mâm
Thúng, mủng, quang, giành
Ngáy theo nhịp thở
Gió về bỡ ngỡ
Dừng lại ngoài hiên
Như những nàng tiên
Sao đi rời rợi
[…]
Tuổi thơ tôi có tháng ba
Đầu làng cây gạo đơm hoa đỏ trời
Tháng ba giọt ngắn giọt dài
Mưa trong mắt mẹ mưa ngoài sân phơi.
Hẳn trong câu hát “à ơi…”
Mẹ ru hạt thóc chớ vơi trong bồ
Ru bao cánh vạc, cánh cò
Ru con sông với con đò thân quen…
Lời ru chân cứng đá mềm
Ru đêm trăng khuyết thành đêm trăng tròn.
[…]
Cửu Long Giang ra biển
Sẽ chẳng trở về đây
Chiến chinh hề gặp gỡ
Có chắc lần thứ hai
Mai mỗi thằng mỗi ngả
Thằng Cà Mau Năm Căn
Thằng Bình Dương Bình Giã
Thằng địa ngục thiên đàng
Nhưng ta không sợ chết
(Hơi ngán què đôi chân)
Còn mày sao lại khóc
Cứ cười lên đi con
[…]
Ở phía sau em biển tựa lòng
Cầu dài nối lại mối tình riêng
Đời sau truyền thuyết người ta nhắc
Thủa ấy ngồi kia em tóc đen
Ôi tóc em thu gió biển về
Lồng bay như một giấc hoang mê
Áo xanh thơm mỏng ngon mùi nắng
Rực rỡ mùa lên một chớm hè
[…]
rất nhiều đêm rất nhiều đêm
tôi vỗ về tôi thủ thỉ
ngủ đi con ngủ đi con
ngày mai rồi khôn lớn
cầm súng với cầm gươm
ngủ đi con ngủ đi con
ngày mai rồi khôn lớn
giết bạn bè anh em
[…]
Đất nước những tháng năm thật buồn
Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác
Sao mình thức?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?
[…]
Wifi sẽ bị cắt
điện thoại sẽ bị cắt
con người sẽ bị cắt
bị cắt rời
khỏi phần thế giới còn lại
điện sẽ bị cắt
nước có thể cũng bị cắt
chân đã bị đánh gãy
cửa đã bị gác
không khí đã bị đầu độc
thực phẩm sẽ hết
chỉ còn chút thời gian
cuối cùng
còn sót lại
[…]
Thuở trước quê em ở Bắc
Vô Nam từ độ lên mười
Mây trắng ngày ngày xa tắp
Nhớ quê em buồn khôn nguôi
Mái tóc dừa xanh Thủ Đức
Ngọt ngào thay trái sầu riêng
Gió bãi phù sa Bến Lức
Nay thuần sữa mẹ linh thiêng
Em dẫu chỉ là con gái
Quê xinh soi bóng sông lành
Theo mẹ băng chừng quan tái
Bao giờ quên lũy tre xanh
[…]
[…]
Chị ngồi kế bên
Nhìn em ăn cơm mà khóc
Lại bấm lóng tay, lại chùi nước mắt.
Cũng tô canh rau đắng đất
Cũng tộ cá rô kho
Lòng chị như cục than vùi dưới lớp tro
Gió đòi khêu ngọn lửa.
Chị lại ngồi ngạch cửa
Biểu em xích lại gần hơn
Chị ngập ngừng đưa ngón tay run
Lượm sợi tóc sâu ở trên vai áo.
Bây giờ chị gọi em bằng cậu
(Lẽ ra tiếng ấy,
phải kêu từ lúc chị theo chồng!)
Ôi! Con đò đã xa biệt bến sông
Chị cũng thấy mình ngượng nghịu!
Sợi tóc sao bạc phếu?
Đâu phải tóc sâu,
Mà vì bao lâu mưa dãi nắng dầu
Qua bao tháng ngày luân lạc
Hai chị em mái đầu đều bạc
Hai chị em cũng già như nhau!
[…]
Ai buộc đời mình vì một cọng rau
Ai khôn lớn qua cầu đi hút bóng
Nhìn quãng đồng xa một làn khói trắng
Cũng bâng khuâng nhớ lắm quê mình
Bỗng nghe thèm rau đắng nấu canh!
[…]
[…]
ngày bạn đến cho tôi một nhúm mè
một gói đậu phọng
bạn ngồi trên yên xe ở ngoài cửa
dặn rang lên cho muối nhiều nhiều mà ăn
bữa cơm chiều hôm ấy tôi ăn với muối mè
tán đậu phọng bạn cho
gạt đôi dòng nước mắt
nhớ ơn bạn đời đời
[…]