Gọi đò
[…]
Tiếng đất nước cất lên cùng sóng vỗ
Nghe quen rồi mà mắt cứ rưng rưng…
[…]
Tiếng đất nước cất lên cùng sóng vỗ
Nghe quen rồi mà mắt cứ rưng rưng…
[…]
Thường trong nhiều câu chuyện
Bố vẫn nhắc về con
Bố mới mua chiếc chăn
Dành riêng cho con đắp
Áo con bố đã giặt
Thơ con bố viết rồi
Các anh con hỏi hoài:
– Bao giờ sinh em bé?
Cả nhà mong con thế
Con chả biết được đâu
Mẹ ghi lại để sau
Lớn lên rồi con đọc
[…]
Khi em trở về
Mộ người yêu đó
Hoa trên phiến đá
Cỏ buồn ngón chân
Và cơn gió rét
Que diêm bật lên
Que diêm bật lên
Nỗi buồn thắp lên
[…]
[…]
Ta yêu nàng ư?
Ta giết nàng ư?
Ta thương nàng ư?
Ta khóc rồi ư?
Môi nàng thơm chừ hồn ta ngây ngất,
Mắt nàng là đèn hoa soi đêm tối hồn ta.
Gót hương trầm dáng kiều thơm dịu ngọt,
Xiêm y nồng nàn ngón nhỏ búp tiên nga.
Nàng là thơ ta là rượu mê hoa,
Trời nâng giấc ban ơn đầy xuân mới.
Ta nhớ nàng điên cuồng lên tiếng gọi,
Quỳnh Như ơi, ai đội mộ nàng lên.
Thơ nàng buồn thành những chiếc gai êm,
Mọc lên giữa linh hồn ta sầu tủi.
Mây ngũ sắc kết lên lầu ngóng đợi,
Sao Ngân Hà mở hội đón em đi.
[…]
[…]
Chiều nay nghe tin lụt lớn
Mẹ ơi! Dáng mẹ lưng còng
Cái cột, cái kèo, chiếc võng
Ðỡ đần mẹ chút nào không?
[…]
Mặt hồ lăn tăn sóng
Bỗng tiếng kẻng đổ dồn
Tiếng kẻng báo giờ cơm
Vọng đều vào ngõ cá.
Con rô mình lấp loá,
Đuôi búng nước lên trời.
Cá trắm cỏ hiền quá,
Nhẹ nhàng vây bơi bơi.
[…]
[…]
Em hỏi tôi đường hoa sữa có xa ?
Tôi im lặng
Thu mới về một nửa
Cốm ngậm màu xanh, hồng chờ sắc đỏ
Hoa sữa ủ hương đợi gió heo may
Nắng ngập ngừng rắc vàng bụi lên cây
Phủ vết rám cho ươm dần trái bưởi
Tôi im lặng
Và em thôi hỏi
[…]
[…]
Con thuyền nhỏ tay ai chèo bối rối
Ðể lòng tôi với Hà Nội xốn xang
Thu chậm lại cho tôi chờ em tới
Em có về Hà Nội với thu không?
Hái bông cơm nguội bên thềm cũ
Nhớ thuở quế trầm chưa mất nhau
Loài hoa anh tặng em ngày ấy
Giờ hết nguội rồi bỗng biết đau
[…]
Nhà ai nấu bánh chưng khuya quá
Lửa bập bùng cho mắt long lanh
Tôi về nhặt chút hương mùa cũ
Xuân chín rồi cứ ngỡ xuân xanh!