Mùa xuân gửi ngọn bạc hà
[…]
Nao nao tiếng cuốc bờ tre
Trên ao bèo giạt gió về mang mang
Bữa đi bông cải nở vàng
Sông chia nhánh chảy tóc ngàn dặm bay
[…]
[…]
Nao nao tiếng cuốc bờ tre
Trên ao bèo giạt gió về mang mang
Bữa đi bông cải nở vàng
Sông chia nhánh chảy tóc ngàn dặm bay
[…]
[…]
Em ở Paris đã về chưa?
Phương này phương ấy trắng hoa mưa
Giọt nắng gầy có vàng con ngõ
Người đi-người đi ngoài gió mưa.
Dòng sông quê hương ôi thiết tha
Ở đâu không da diết quê nhà
Đà Nẵng-Paris ngày xa cách
Nghìn trùng cố xứ nghìn trùng xa
[…]
Mai mốt em về, em về đâu?
Con sông nước chảy trắng chân cầu
Tiếng hát già nua người bạn cũ
Đêm dài muôn thuở buộc lòng nhau
Ngoài kia trời mưa buồn không em
Xa hỡi ngàn xa bóng nhạn chìm
Thương nhau ái ngại tìm đôi mắt
Chưa biết đêm nào thức trắng đêm
[…]
[…]
Ngũ Hành Sơn năm cụm ngắm sông Hàn
Chùa Non Nước trầm tư hương khói quyện
Đêm Đà Nẵng vọng buồn con sóng biển
Bún chợ Chùa thương nước mắm Nam Ô
Tôi muốn về Trung Phước giữa mùa ngô
Thăm quê ngoại Đại Bình cam đỏ ối
Sáng Duy Xuyên tơ vàng giăng nghẽn lối
Chiều Điện Bàn xe đạp nước thay mưa
[…]
Đôi mắt ướt tuổi vàng
Cung trời hội cũ
Áo màu xanh
Không xanh mãi
Trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ.
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn.
[…]
[…]
một bầy sáo nhỏ bay hoang
một em tôi đã bỏ làng đi xa
tôi ngu ngơ giữa chiều tà
em đi để lại mình ta giữa đồng
[…]
Hà Nội phố chiều ngu ngơ đổ lá,
Rụng oằn cong dưới chân bước quá mềm
Ta cố giữ mà không sao giữ nổi
Chiếc lá cuối cùng trong gió chao nghiêng
Thế là mùa vắng đi qua rồi không quay trở lại
Gió heo hút theo dọc phố dài
Ta xuống phố nhặt những mùa để lại
Nghe mưa bụi nhoà tê lạnh bờ vai…
[…]
Về đi thôi đã bao mùa nắng lạ
Con chim gầy về đậu trước vòm hiên
Hót lảnh lót bài tình ca thuở ấy
Để hồn tôi như chiếc lá bay nghiêng.
[…]
[…]
Phố tháng giêng mưa về trẩy hội
Khóm lộc vừng nhớ giọt gianh xưa
Em cất lên bài ca xưa cũ
Lời nhẹ nhàng tựa một ý thơ
Phố tháng giêng tình nhân bước vội
Em quay lưng giữa phố khóc thầm
Đợi mùa qua lại về bên cửa
Tháng giêng này nghe mưa lâm thâm
[…]
Từ độ người đi biết trưa quê
Thương giàn mướp nhỏ hoa chưa về
Vàng hoa trưa ấy còn bay phấn
Thơm đến trưa này trưa mướp quê.