Phượng
[…]
Những người ngồi đó
Chờ đợi rất lâu
Và trong khi đó
Nước đổ dưới cầu
Em bước qua mau
Như màu hoa cũ
Nắng hạ kia đâu
Gọi hồn tu hú
Trời sẽ bỏ đi
Đất sẽ bỏ đi
Nước sẽ bỏ đi
Nghĩa là nghĩa là
[…]
Những người ngồi đó
Chờ đợi rất lâu
Và trong khi đó
Nước đổ dưới cầu
Em bước qua mau
Như màu hoa cũ
Nắng hạ kia đâu
Gọi hồn tu hú
Trời sẽ bỏ đi
Đất sẽ bỏ đi
Nước sẽ bỏ đi
Nghĩa là nghĩa là
[…]
Làng tớ à! Tớ biết kể gì đây?
Cái làng bãi cửa sông, nước và bùn mặn chát
Tớ xa làng, mặn – là điều nhớ nhất.
Mặn miếng cơm, mặn cả nước pha trà
Gió mặn rồi lại nắng mặn trên da
Người sắt lại như đồng hun, đá đẽo
Tháng gió hanh lúa bạc đòng, khoai héo
Tháng gió nồm sương đọng muối trên vai.
Làng mới sinh chẳng có chuyện lâu dài
Cây đa chưa xanh, cây đề còn trẻ
Không có miếu thổ thần ông bình vôi sứt mẻ
Thổ thần còn vác đất ngoài đê.
[…]
[…]
Anh đã lại trở về, cái hẻm nhỏ bình yên
Mẹ không khóc, lại cười anh tóc bạc.
Căn nhà gỗ nhỏ nhoi đã ru anh ngon giấc
Mẹ nhìn anh mà thức suốt đêm thâu
Anh là chú bé con mười bốn tuổi đầu.
[…]
Con ngủ trong tay cha bồng cha bế
Một mái nhà ta ở giữa bao nhà
Cây lúa chưa trồng, cây rau chưa tốt
Trận lụt đi qua làng như giặc đốt
Cha hát ru con xanh hỡi, xanh hời.
Con ngủ con chơi mong con chóng lớn
Đồng đất quê ta lũ lụt qua rồi
Con đê qua làng con đê đi mãi
Cha hát ru con điệu hát bao đời
Điệu hát chở che như con đê rộng
Hạt phù sa nhỏ, hạt phù sa ơi!
[…]
[…]
Em nhìn anh, ánh mắt chợt xa xôi
Ngôi sao nhỏ biếc xanh giữa chiều xanh thơ thới
Bỗng thấy yêu cuộc đời này qua đỗi
Gió thổi nhiều trên những ngọn cây me
Sao cuộc đời bình dị quá, đây kia
Một bà mẹ ngồi hôn con hóng mát
Một chú bé hai nắm tay dụi mắt
Một con đường có bóng lá xe đi.
[…]
[…]
Tiếng gà sang canh mùi xôi không ngủ
Đêm cuối cùng bên con mắt mẹ dệt những gì
[…]
[…]
Tôi đi. Và tôi biết
Tin yêu vào cuộc đời
Dù tôi đến chậm nhất
Người đợi còn đợi tôi…
[…]
tràn về Tam Sa thất bổn
cháu tôi kiệt sức vung cờ đỏ sao vàng
như cha cháu 28 năm trước bắn đến băng đạn cuối cùng
bên mố cầu Tài Hồ Sìn
cha đâu biết
có thể ngày mai con bị đuổi việc
Tài Hồ Sìn Tài Hồ Sìn
[…]
những cụ già bị giết bên cầu
tôi chưa gặp
những bà mẹ tay xách nách mang chạy trong tầm pháo giặc
tôi chưa quen
ngôi nhà còn trơ mảng tường cháy đen
tôi chưa ở
chúng hủy diệt cả những gì tôi chưa kịp nhớ
những góc yên lành hờ hững của đời ta
[…]
[…]
sáng nay gặp người cũng giống như anh
ngồi vào chỗ anh vẫn ngồi mỗi sáng.