Hạt máu
[…]
Mười năm em ở lại
Mười năm ta qua đường
Mười năm đầy ái ngại
Mười năm tràn tai ương
Ta vẫn cười ngạo nghễ
Dù em em phai màu
Ta còn ta dâu bể
Trắng trăm mùa sương ngâu
[…]
[…]
Mười năm em ở lại
Mười năm ta qua đường
Mười năm đầy ái ngại
Mười năm tràn tai ương
Ta vẫn cười ngạo nghễ
Dù em em phai màu
Ta còn ta dâu bể
Trắng trăm mùa sương ngâu
[…]
[…]
Có bài thơ buồn như một ngày không bình minh
Có bài thơ dở dang câu chữ
Nét chữ nghiêng như gió
Thổi qua miền tóc dài vụng dại của hai mươi
Có bài thơ chỉ một tên người
Viết hoa bằng mực tím
Người ấy giờ đã không còn đến
Sao thơ ơi, mong đợi nữa làm gì…
[…]
Em ở ngôi nhà không có số
Anh có tìm được không?
Lối vào nhà em trồng đầy hoa sữa
Đêm sang hương trẩy hội thơm nồng.
[…]
[…]
Nếu biết em là ngọn cỏ
Tiếc gì anh chẳng là sương
Chỉ sợ mùa thu qua ngõ
Heo may xô dạt lá vườn.
[…]
Biển đã chết sau rất nhiều lo nghĩ
Biển trả cho đêm một ảo ảnh chòng chành
Trong sương sớm ban mai còn lại mình anh
Hình bóng cũ của trái tim bé nhỏ
Đập bâng quơ trên những dải mây mờ.
[…]
Cắm sào đợi ai?
Sông bên lở bên bồi
Tiếng chim vịt kêu chiều trên trảng vắng
Bông điên điển rực vàng gió nắng
Con nước ròng
Nghiêng ngả lá tràm rơi
[…]
[…]
Thôi nhé em đi kẻo chuyến tàu…
Cái gì xui nhớ, cái gì đâu
Tháng ba còn nhớ ngày quay lại
Em có bao giờ ngoái lại sau?
[…]
Nếu mai mốt bỗng đổi đời phen nữa
Ông anh hùng ông cứu được quê hương
Ông sẽ mở ra nghìn lò cải tạo
Lùa cả nước vào học tập yêu thương
Cuộc chiến cũ sẽ coi là tiền kiếp
Phản động gì cũng chỉ sống trăm năm
Bồ bịch hết không đứa nào là ngụy
Thắng vinh quang mà bại cũng anh hùng
[…]
Ba không cực lòng khi bị đời khinh rẻ
Con đường ba đi đã chọn từ lâu
Nhưng khi nhìn những đám hoa râm trên đầu tóc nội
Ba đã khóc thầm khi nghĩ đến mai sau
Rồi mai mốt khi các con đã lớn
Hãy tìm trong trang nhục sử Việt Nam
Ðể thấu hiểu vì sao ba khổ cực
Vì sao nên đất nước lầm than
Trong trí nhớ bây giờ của biển
Có lẽ chẳng còn em
Bãi vắng xác sò khô quắp
Ngày tháng qua chừng không buồn gọi tên
Không rung động nói cười và khóc
Không niềm đau cát trũng chân chì
Ta sửng sốt không lẽ nào không đến
Buổi chiều xưa
quày quả
em đi…
[…]