Em 6 (hay là Những bông tàn)
[…]
Em nước mắt, hai đứa cùng cay đắng
Hai đứa cùng đã có một thời xa
Nhưng chẳng lẽ người thứ ba phải khóc
Vì những bông tàn trong kí ức hai ta?
[…]
Em nước mắt, hai đứa cùng cay đắng
Hai đứa cùng đã có một thời xa
Nhưng chẳng lẽ người thứ ba phải khóc
Vì những bông tàn trong kí ức hai ta?
[…]
Sông sâu mà giếng cũng sâu,
Cau già đã đốn, giàn trầu đã khô.
Rèm thưa trúc sót đung đưa,
Trúc rơi từng đốt, người chưa gặp người.
Chị tôi giờ hết duyên rồi,
Gốc hồng cũng chẳng được ngồi hái hoa.
Năm đi qua, tháng đi qua,
Chị trôi trong ấy như là trong mơ.
Đời người thế cũng xong ư?
Đầu xanh răng trắng ba thu một ngày.
[…]
[…]
Vàng son rồi cũng gió lùa
Sắc rêu thiền định ngày xưa nhói buồn
Cung tần mỹ nữ nằm suông
Hương giang như thể chiếc gương goá chồng
[…]
[…]
mẹ đi gánh hết giông mưa
quê nghèo thiếu cả chỉ thừa khói lam
tuổi thơ tôi
chú cánh cam
đậu cây cháy héo mơ ngàn cây xanh
[…]
Anh không thể nào còn tốt được như xưa
Anh biết thế và đau lòng bởi thế
Hết dịu ngọt thôi thì em cứ rẽ
Hoa tình yêu không thể nở đất cằn.
[…]
Hè phố đêm khuya trầm mặc
Nói về Em
Quán nhỏ đền lu ám khói
Nói về Em
Trang sách thơm mùi giấy mới
Nói về Em
Hồi còi rộn rịp sân ga
Nói về Em
Tiếng dương cầm bay qua cửa sổ
Nói về Em
……
Và trái tim tôi đau khổ
Vì không được nói về Em.
[…]
– Anh của riêng em
Anh rất lớn của em
(Anh lớn thật, nhưng hiện đang rất bé)
Và hai tay ghì cổ nàng
Tôi kêu:
Mẹ ơi!
Mẹ, mẹ!
bằng một giọng hài nhi
mới học kêu bập bẹ
trong hơi thở bừng bừng
như bốc men
– Lời vô thức?
hay là tôi đối thoại?
Sau đêm ấy là nàng đi
đi mãi!
[…]
[…]
Giần, sàng, thúng, mủng, nong, nia
Úp chung một chỗ chẳng chia méo tròn
Chày mòn. Cái cối cũng mòn
Tiếng kêu cọt kẹt cũng mòn lòng đêm
Cọng rơm thì biết ấm lên
Sợi gai ấm xuống mà quên đêm dài
Nghiêng nghiêng rét lộc, rét đài
Áo nâu mạ gánh giêng hai qua đình…
[…]
[…]
Cho ta một chút mày hoa
Chút môi hạnh thắm người xa tới gần
Để ta kể với phù vân
Dù sao đời đã một lần có em
Cho ta một chút thuyền quyên
Chút hương thân thể bay lên ngọt ngào
Mai về ngủ dưới trăng sao
Nằm nghiêng gối cũ chiêm bao thấy người
[…]
[…]
Mượn tình yêu để diễn đạt chính mình
Cặp thân thể nồng nàn và trong suốt
Cái ngôn ngữ dịu dàng không ngượng ngập
Hai tâm hồn bình tĩnh nhận ra nhau
Hai tâm hồn chờ đợi đã từ lâu
Cái giây phút dứt tung những xích xiềng êm ái
Không son phấn điểm trang, không lụa là che đậy
Họ như là trời đất mới sinh ra
[…]