Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Trần Vàng Sao


  • Lúc đó


    […]

    Tôi ngồi lại một mình dựa cột đình giữa chợ
    Mở to hai mắt nhìn những nuột lạt trên mái tranh
    Một hai ba bốn
    Mười lăm mười sáu
    Những nuột lạt đứt những sợi tranh mốc
    Tôi đã thấy hết da thịt em
    Thơm tho và mặn
    Em mở miệng và cười
    Những sợi tóc ngắn những sợi tóc dài
    Những sợi tóc đứt trong miệng tôi

    […]

  • Văn bia


    […]

    Người nằm
    Ở đây là đàn ông không biết
    Tên tuổi quê quán
    Lúc chết mặc áo lính ngụy
    Quần đàn bà màu nâu
    Nằm sấp cách đường xe lửa năm mét
    Mặt bị đánh giập không có mắt mũi chân tay

    Người chết ở đây
    Hai mươi sáu tuổi
    Bị bắn
    Đạn xuyên qua đầu
    Họ và tên: Phan Văn Tế

    Lý do: ăn cắp bỏ chạy
    Kêu không đứng lại

    […]

    Nguyễn Thị Lùn
    34 tuổi
    Lê Văn E 13 tuổi
    Lê Thị Muốn 10 tuổi
    Lê Văn Thuộc 6 tuổi
    Lê Thị Lý 2 tuổi
    Uống thuốc tự tử ở trong bếp
    Bên cạnh có mấy củ khoai cả hà còn nóng để trong cái rá không có vành

    Trong giấy để lại có viết
    Cực quá sống không nổi
    Mẹ con tôi phải chết

    […]

  • Khoảng trống ngoài sân khấu


    […]

    Chung quanh tôi bóng tối và ếch nhái kêu
    Tôi bỗng đứng thẳng người ôm cây kèn trước ngực
    Tôi mở to hai mắt
    Đằng xa khoảng trống không không biết trời đất ở chỗ nào
    Tôi khóc
    Tôi khóc to như một đứa trẻ mất trí
    Phía sau sân khấu không có ai hết
    Tôi đưa kèn lên miệng
    Và rống lên
    Con lợn lòi bị đâm ở cuống họng thở hộc
    Tôi xả hết hơi mình vào ống sắt
    Tiếng ré to
    Những mũi nhọn chọc sâu xuống ngực
    Này tôi thằng hề hôi hám đói rách
    Này những đứa con ghẻ sài đau ốm của tôi
    Này những thằng hề đói bụng làm trò cho mọi người coi chơi
    Trời hãy mưa hãy mưa cho to
    Mầy đói mà có chết được đâu
    Hề ơi
    Con lợn lòi vật vã thân thể
    Kêu thét từng cơn

    Tôi không thấy gì nữa
    Tôi la thật to
    Và bước ra ngoài sân khấu
    Tôi rớt hoài trong một vũng đen sâu
    Trời vẫn không mưa được cho mát.

  • Buổi trưa giữa đường tôi ngồi núp mưa


    […]

    Timishoara Budapest Praha Berlin Bucarest Sofia Siberia Thiên An Môn

    Súng máy súng trường dao găm lựu đạn
    Xe tăng thiết giáp
    Thuốc độc thuốc mê
    Chết đứt đầu chết mất xác
    Chết bị moi óc
    Chết bị móc mắt
    Chết như kiến chết
    Chết ruồi bu kiến đậu
    Chết không kịp ngáp
    Chết buổi sáng
    Chết buổi trưa
    Chết buổi chiều
    Chết lúc nửa đêm
    Chết oan ức
    Chết tức tối
    Chết nghiến răng
    Chết trợn mắt
    Chết trong tù
    Chết ngoài đồng
    Chết giữa đường phố
    Chết trong hầm mỏ
    Chết một mình
    Chết tập thể
    Chết không có giấy đắp mặt
    Chết không ai chôn
    Chết hết đường chết
    Chết trần truồng như cha mẹ sinh ra

    Lúc đó

    Kẻ giết người không đeo mặt nạ
    Kẻ giết người không làm dấu thánh
    Kẻ giết người không lần tràng hạt nam mô
    Kẻ giết người đứng đọc diễn văn
    Kẻ giết người hô nhân dân muôn năm
    Kẻ giết người cười
    Kẻ giết người sửa lại cổ áo

    Súng máy xả vào đám đông
    Nhân dân tôi muôn năm

    Lúc đó

    Không còn tiếng người la hét nữa

    Trời mưa to thêm

    […]

  • Những điều có khi hôm nay bỏ qua không nhớ


    […]

    Sáng sớm đi ra vườn con sâu rớt trên áo
    Nắng buổi trưa một nửa trên tàu lá chuối
    Cái đuôi con thằn lằn rớt giữa nhà
    Đầu hôm chó sủa lảng ngoài cửa ngõ

    Những mảnh chai mảnh chén trên vạt đất mới cuốc lật
    Con mèo ngồi trên cái ghế đẩu dưới tấm cửa chống
    Tiếng chuột đuổi nhau nửa đêm trên mái nhà
    Có ai ở nhà bên cạnh kêu tên

    Cây cỏ lùng mọc dưới nước chết khô
    Những cọng rơm rớt vãi giữa đường
    Hai con trâu nằm nhai cỏ đầu ngã ba sợi dây dắt mũi chảy nước
    Con nhện sa trước mặt

    Tiếng trẻ con ru em buổi trưa trời nắng
    Những điều đó bỏ đi có khi tình cờ thấy lại
    Không kể năm
    Không kể tháng
    Không kể ngày

    […]

  • Người đàn ông bốn mươi ba tuổi nói về mình


    […]

    4.
    tôi sống yên ổn với những việc làm hàng ngày của mình
    không định được ngày mai
    có một đồng để mua cho con nửa cái bánh tráng hay hai cái kẹo gừng
    có hai đồng cất dưới chân đèn trên bàn thờ lỡ khi hết dầu thắp tới bữa thiếu ruốc hết bột ngọt
    mả cha cuộc đời quá vô hậu
    cơm không có mà ăn
    ngó lui ngó tới không biết thù ai
    những thằng có thịt ăn thì chẳng bao giờ ỉa vất

    5.
    lâu ngày tôi thấy quen đi
    như quen thân thể của mình
    tiếng ho gà nửa đêm của những đứa bé chưa đầy hai tuổi
    buổi chiều không có cơm ăn
    những con ruồi ăn nước mũi khô trên má
    những đứa đau quan sát những con chuột
    chết lòi ruột ở bến xe đò
    những tiếng cha mẹ vợ chồng anh em
    con cái chưởi bới la hét trong bữa ăn
    người điên ở trần đứng làm thinh
    giữa trời mưa ngoài chợ
    những ngày hết gạo hết tiền hết củi
    muối sống không còn một hột của tôi
    những trách canh rau khoai tháng năm không có bột ngọt
    hai mắt tôi mở to
    đầu tôi cúi thấp
    miệng tôi há ra
    những lá khoai nhám và rít mắc vài hột cơm
    dồn cứng chật cuống họng

    nói thật lúc này tôi muốn được say rượu
    họa may thấy một đồng thành ba bốn đồng

    […]

  • Bài thơ của một người yêu nước mình


    […]

    tôi yêu đất nước này cay đắng
    những đêm dài thắp đuốc đi đêm
    quen thân rồi không ai còn nhớ tên
    dĩ vãng đè trên lưng thấm nặng
    áo mồ hôi những buổi chợ về
    đời cúi thấp
    giành từng lon gạo mốc
    từng cọng rau, hột muối
    vui sao khi còn bữa đói bữa no
    mẹ thương con nên cách trở sông đò
    hàng gánh nặng phải qua cầu xuống dốc
    đêm nào mẹ cũng khóc
    đêm nào mẹ cũng khấn thầm
    mong con khôn lớn cất mặt với đời

    tôi yêu đất nước này khôn nguôi
    tôi yêu mẹ tôi áo rách
    chẳng khi nào nhớ tuổi mình bao nhiêu

    […]