Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Buổi trưa giữa đường tôi ngồi núp mưa

    Tác giả:

    […]

    Timishoara Budapest Praha Berlin Bucarest Sofia Siberia Thiên An Môn

    Súng máy súng trường dao găm lựu đạn
    Xe tăng thiết giáp
    Thuốc độc thuốc mê
    Chết đứt đầu chết mất xác
    Chết bị moi óc
    Chết bị móc mắt
    Chết như kiến chết
    Chết ruồi bu kiến đậu
    Chết không kịp ngáp
    Chết buổi sáng
    Chết buổi trưa
    Chết buổi chiều
    Chết lúc nửa đêm
    Chết oan ức
    Chết tức tối
    Chết nghiến răng
    Chết trợn mắt
    Chết trong tù
    Chết ngoài đồng
    Chết giữa đường phố
    Chết trong hầm mỏ
    Chết một mình
    Chết tập thể
    Chết không có giấy đắp mặt
    Chết không ai chôn
    Chết hết đường chết
    Chết trần truồng như cha mẹ sinh ra

    Lúc đó

    Kẻ giết người không đeo mặt nạ
    Kẻ giết người không làm dấu thánh
    Kẻ giết người không lần tràng hạt nam mô
    Kẻ giết người đứng đọc diễn văn
    Kẻ giết người hô nhân dân muôn năm
    Kẻ giết người cười
    Kẻ giết người sửa lại cổ áo

    Súng máy xả vào đám đông
    Nhân dân tôi muôn năm

    Lúc đó

    Không còn tiếng người la hét nữa

    Trời mưa to thêm

    […]

  • Hẻm nhỏ

    Tác giả:

    […]

    Tôi đi ngang qua một cánh cổng rào
    Những dây leo xanh quấn quanh uể oải
    Khoảnh sân nhỏ, nắng và hoa đang nhảy
    Điệu Valse buồn tịch mịch của buổi trưa

    Tôi kiễng chân nhìn vào cánh rào thưa
    Hoa mười giờ héo mình trên vạt cỏ
    Tán lá xanh nụ hoa hồng lấp ló,
    Chuông gió lười nên vắng tiếng lanh canh

    […]

  • Đi giữa đường thơm

    Tác giả:

    […]

    Một buổi trưa không biết ở thời nào
    Như buổi trưa nhè nhẹ trong ca dao
    Có cu gáy, có bướm vàng nữa chứ
    Mà đôi lứa đứng bên vườn tình tự
    Buổi trưa này xưa kia ta đã đi
    Phải cùng chăng? Lòng nhớ rõ làm chi!
    Chân bên chân, hồn bên hồn, yên lặng.
    Người cùng tôi đi giữa đường rải nắng
    Trí vô tư cho da thở hương tình.
    Người khẽ nắm tay, tôi khẽ nghiêng mình

    […]

  • Ngày đã đứng trưa

    Tác giả:

    Yêu đến nỗi trong lòng run rẩy mãi
    Trưa lan xa, bóng nắng đẫm vui buồn
    Trưa đang đứng, còn đời mình đang chín
    Giọt nắng vàng như mật sáng rưng rưng.

    Đã đứng rồi ư? Sao đời ngắn vậy
    Nghĩ chưa xong, thời khắc điểm xong rồi
    Đã chín rồi ư? Sao đời ngắn vậy
    Quay lại nhìn, bao việc vẫn buông xuôi.

    Yêu đến nỗi trong lòng run rẩy mãi
    Phút thiêng liêng thức tỉnh lại bao điều
    Nhìn thấu suốt nhỏ nhoi và vĩ đại
    Càng yên lòng dõi tới đích mình theo.