Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài thơ tình ở Hà Nội

    […]

    Lạnh giá đến nao lòng ngút ngát gió heo may
    Lá sấu rụng rối chân mưa ngâu mềm rễ cỏ
    Hà Nội mấy ngàn đêm thở dài thương nhớ
    Chiều nay như người lạ tìm về
    Đến Ngọc Hà hỏi làng ra Yên Phụ tìm đê
    Xóm Vẽ bến Chèm vắng thuyền nan đò gỗ
    Đường Cổ Nhuế không tãi rơm quạt lúa

    […]

  • Mưa Sài Gòn, mưa Hà Nội

    Tác giả:

    […]

    Mưa ngày nay
    Như lệ khóc phần đất quê hương tù đày
    Em ngoài ấy còn nhớ hẹn xưa miệt mài
    Giăng mắc heo may
    Sầu rơi ướt vai
    Hồn quê tê tái
    Mưa mùa thu
    Năm cửa ô sầu hắt hiu trong ngục tù
    Tủi thân nhớ bao ngày qua
    Mưa ngùi thương nhòa trên dòng sông Hồng Hà
    Liễu sầu úa thềm cũ nằm mơ hiền hòa
    Đau lòng Tháp Rùa
    Thê Húc bơ vơ
    Thành đô xác xơ

    […]

  • Thảm cỏ bờ sông Hồng

    Tác giả:

    […]

    Ngày mai ơi

    Hà Nội không phai
    Suốt một ngày bầu trời thăm thẳm
    Nhớ riêng em
    Tôi nhớ những gì tôi chưa có được
    Thảm cỏ bờ sông Hồng non tơ
    Màu cẩm thạch nghiêng chào giã biệt
    Nếu ta có lỗi với em
    Cũng vì ta muốn mình không có lỗi
    Trước mặt em còn được tươi cười
    Giọng vang và trẻ mãi

    […]

  • Trên đường phố cũ

    […]

    Thôi từ nay trần trụi dáng nhà
    Bầy chim qua đây không còn chỗ đậu
    Mùa hè qua đây không còn bóng râm
    Tình yêu qua đây không giọng nói thì thầm

    Vắng hai cây sấu già, bầy trẻ
    Không còn cầm đèn đi bắt ve đêm
    Người đạp xích lô nhớ trưa nào ghếch xe nằm ngủ
    Ơi vòm xanh lá mướt buông mềm

    […]

  • Nhịp hai

    […]

    Căn phòng ấy
    Có tủ sách đã đóng lại từ lâu
    Bài hát tình yêu dừng lại giữa chương đầu
    Còn âm hưởng trên chiếc ghế ngồi bỏ trống
    Có chiếc đồng hồ cũ treo trên tường
    Con cu cu nhỏ bé siêng năng
    Ngẩng cổ gọi thời gian sâu thẳm

    Căn phòng ấy tôi đến thăm
    Nó giống như những căn phòng khác
    Những ô cửa – ghế bàn – tủ sách
    Đơn sơ những khuôn mặt người
    Tất cả bấy nhiêu đó thôi
    Là đất – nước trong lòng tôi chân thật

    […]

  • Nhớ một khoảng đời

    Tác giả:

    […]

    Nỗi cách xa dạy em biết làm thơ
    Không phải về cơn mưa và hoàng hôn màu tím
    Giặc Mỹ ném bom Khâm Thiên, nơi ta từng đến
    Những thân bàng trơ trụi cánh tay than
    Dãy nhà cao thành đống tro tàn
    Em thơ chết mắt tròn không nhắm được
    Nỗi đau này không chảy thành nước mắt
    Thành phố bừng sôi trong cuộc tiễn đưa
    Những chàng trai xếp sách vở học trò
    Náo nức niềm vui ra trận

    […]

  • Những con đường Hà Nội

    Tác giả:

    […]

    Hà Nội, ôi Hà Nội!
    Hà Nội của tôi
    Với hình ảnh mẹ già khắc khoải
    Với em thơ mòn mỏi đếm ngày xanh
    Vọng tiếng thời gian bóng xế ngang mành
    Nghe thương nhớ nghẹn ngào trong ngực
    Đường phố cũ chôn vùi uất ức
    Thanh xuân nào e ấp giữa bàn tay
    Vào chợ đời đánh mất tuổi thơ ngây
    Nhìn mắt trắng buồn tênh cười thế sự

    Những con đường
    Ôi, những con đường cũ
    Chiều phế hưng nằm ngủ dưới thời gian
    Lớp bụi đời phủ trắng màu tang
    Trong im lặng của bao người Hà Nội
    Mà năm tháng chưa xoá mờ tội lỗi
    Cứ đêm đêm từ năm cửa ô xa
    Hát vọng về theo những canh gà
    Tiếng sênh phách hú hồn ma quỷ
    Bánh xe nghiến mặt đường rền rĩ
    Tóc ca nhi chảy ướt vũng bùn nhơ
    Hà Nội ơi! Vỡ nát cả mong chờ

    […]

  • Thương về năm cửa ô xưa

    Tác giả:

    Tôi đứng bên này vĩ tuyến
    Thương về năm cửa ô xưa
    Quan Chưởng đêm tàn dẫn lối
    Đê cao hun hút chợ Dừa
    Cầu Dền mưa dầm lầy lội
    Gió về đã buốt lòng chưa?
    Yên Phụ đôi bờ sóng vỗ
    Nhị Hà lấp lánh sao thưa
    Cầu Giấy đường hoa phượng vĩ
    Nhớ nhung biết mấy cho vừa…

    […]