Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Ly tao I

    Tác giả:

    […]

    Em ở lại với đời ta em nhé
    Em đừng đi. Cho ta nắm tay em
    Ta muốn nói bằng thơ bay nhẹ nhẹ
    Vào trong mơ em mộng giấc êm đềm

    Ta sẽ đặt mười ngón tay lên mắt
    Để nhìn em qua khe hở du dương
    Vòng theo máu hai vòng tay khép chặt
    Ồ thưa em ta thấy mộng không thường.

  • Bài thơ thứ nhất

    Tác giả:

    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương…
    Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xa.
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh,
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    – Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều?

    […]

  • Áo trắng

    Tác giả:

    Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
    Hôm xưa em đến, mắt như lòng.
    Nở bừng ánh sáng. Em đi đến,
    Gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng.

    Em đẹp bàn tay ngón ngón thon,
    Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
    Em lùa gió biếc vào trong tóc
    Thổi lại phòng anh cả núi non.

    […]

  • Địa chấn ở Cali

    Nàng đang ngủ giấc ngủ đầy ánh sáng
    Giấc ngủ đầy thinh âm
    Khi địa cầu cựa mình lên tiếng than dài
    Mặt đất vỡ ra những vùng đầy bóng tối
    Những giòng sông vặn mình bối rối
    Những chiếc cầu xô lệch đến chân mây
    Khói tím bay mù qua đầu núi
    Núi bàng hoàng với hỏi vầng trăng
    Cố nhớ lại mình bao nhiêu tuổi

    Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
    Khi cơn địa chấn đi ngang thành phố
    Ngàn ngàn vì sao đổi ngôi
    Mặc áo trắng cư tang ngàn vì sao đi mất
    Mặt đất rao giảng bài học đời trong khoảnh khắc
    Bằng đôi tay mở rộng vực muôn trùng
    Người ở lại bên bờ thăm thẳm
    Soi thấu dĩ vãng tương lai
    Nghiêng lòng xuống hàng hàng lệ thẳm
    Chiêm nghiệm cuộc phù trầm

    […]

  • Độc thoại

    […]

    Vắt đời ra một chữ tâm
    Cô đơn đi giữa cõi lâm xâm. Buồn
    Níu lòng qua buổi dại khôn
    Bỗng nghe thấy một phần hồn vừa rơi

    Đêm qua rách ánh sao trời
    Mảnh trăng hun hút như cơi đựng trầu
    Hai tầng mây chạm vào nhau
    Loé ra một ánh chớp màu. Trần gian

    […]