Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Trở về quê nội

    Tác giả:

    […]

    Ta có ngờ đâu em ta đấy
    Dưới mái lều kia em đã lớn lên
    Em đẹp lắm như mùa xuân bừng dậy
    Súng trên vai cũng đẹp như em
    Em ơi! Sao tóc em thơm vậy
    Hay em vừa đi qua vườn sầu riêng?
    Ta yêu giọng em cười trong trẻo
    Ngọt ngào như nước dừa xiêm
    Yêu dáng em đi qua cầu tre lắt lẻo
    Dịu dàng như những nàng tiên
    Em là du kích, em là giao liên
    Em chính là quê hương ta đó
    Mười một năm rồi ta nhớ, ta thương

    […]

  • Nhớ cơn mưa quê hương

    Tác giả:

    Quê nội ơi
    Mấy năm trời xa cách
    Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi
    Nghe tiếng trời gầm xa lắc…
    Cớ sao lòng thấy nhớ thương.
    Ôi cơn mưa quê hương
    Đã ru hát hồn ta thuở bé,
    Đã thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé.
    Nghe tiếng mưa rơi trên tàu chuối, bẹ dừa,
    Thấy mặt trời lên khi tạnh những cơn mưa.
    Ta yêu quá như lần đầu mới biết
    Ta yêu mưa như yêu gì thân thiết
    Như tre, dừa, như làng xóm quê hương.
    Như những con người biết mấy yêu thương.

    […]

  • Nhe răng

    Tác giả:

    Ấy mộng đời đi với mộng rồi
    Trời ơi trăng rớt ngó trăng rơi
    Con ruồi con kiến con châu chấu
    Bươm bướm chuồn chuồn cũng thế thôi

    Em chẳng cùng tôi ngó nữa trăng
    Thì thôi đuôi đứt con thằn lằn
    Mần răng mà ngủ đêm đêm được
    Rệp đốt không bằng nhớ đốt gan (và tim)

    […]

  • Tương tư

    Tác giả:

    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
    Một người chín nhớ mười mong một người.
    Gió mưa là bệnh của trời,
    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
    Hai thôn chung lại một làng,
    Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
    Ngày qua ngày lại qua ngày,
    Lá xanh nhuộm đỏ thành cây lá vàng.
    Bảo rằng cách trở đò giang,
    Không sang là chẳng đường sang đã đành;
    Nhưng đây cách một đầu đình,
    Có xa xôi mấy mà tình xa xôi.

    […]

  • Nhớ

    Tác giả:

    Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ,
    Em thử quay xem được mấy vòng?
    Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ
    Em thử lào xem được mấy thưng!

    Anh ơi! Em nhớ, em không nói,
    Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên
    Từ đấy về đây xa quá đỗi,
    Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền?

    […]