Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Như Băng trường tình

    Tác giả:

    […]

    Như Băng em xin ngó nẻo thiên đàng
    Để nguy hiểm ta sống đời địa ngục
    Ta chỉ sợ rồi đây nơi nhà phúc
    Máu tai ương sẽ vấy tấm thân em
    Lưỡi dao người sẽ sẻ gót chân sen
    Em sẽ chết dập bàn tay ngà ngọc
    Rồi ta khóc đến tan tành trí óc

    […]

    Như Băng Như Băng một chiều hoi hóp lửa
    Là một chiều tận thế của tương lai
    Biết chăng thôi đã chết cả hình hài
    Thôi chết cả linh hồn đời nhân loại
    Bao xây dựng đi về trong hủy hoại
    Bao văn minh hạnh phúc vẫn không thành
    Bao đền đài cũng vẫn chỉ hư danh
    Bao khoa học không giữ người giá trị
    Bao cao thượng chỉ thành ra vị kỉ
    Bao lợi quyền mà hóa vẫn tay không
    Kìa điêu linh thì cứ đấy em trông
    Xe hiện tại dẫn ngày mai xuống hố

    […]

  • Buổi chiều mời em uống rượu

    Tác giả:

    […]

    Mời em nhắp chút phù vân
    Cầu sinh tử có bao lần vượt qua
    Dựa lưng đời bỗng trầm kha
    Nhìn sâu ánh mắt
    chiều
    pha ráng chiều

    Cho anh xin chút mỹ miều
    Một mai vàng úa bóng thiều quang xưa
    (Quẩn quanh tiếng đập chiều mưa
    Cụng ly
    nhấp chút hương thừa
    cuối đông)

    Mời em nhắp chút núi sông
    Kẻo mai sau
    lạc giữa dòng phồn hoa
    Đêm say
    gõ cửa đời ta
    Mới hay dĩ vãng đã là trăm năm

    […]

  • Tặng vật tỏ tình

    Tác giả:

    […]

    Tặng cho em cuộc chiến hung tàn
    Trên quê hương của bao nhiêu bà mẹ
    Nơi đồng bào ta ăn bom đạn thay cơm
    Nơi lá chuối khô được nối làm khăn tang
    Vẫn không đủ để chít đầu con trẻ

    Tặng cho em ròng rã hai mươi năm
    Hai mươi năm bảy ngàn đêm đại bác
    Bảy ngàn đêm tiếng đại bác ru em
    Em đã ngủ chưa hay em còn thức

    Trên chiếc võng đung đưa giữa hai đầu tan nát
    Râu tóc trắng phơ trùm kín tuổi mười lăm
    Con sông máu tanh dìm chết trăng rằm
    Những mặt trời không bao giờ biết mọc

    Ta còn đó em ơi biết bao tặng vật
    Còng sắt đeo tay, bao cát gối đầu
    Hầm chông nhọn gãi lưng, xe vòi rồng rửa mặt
    Biết chọn cái nào để gửi cho nhau

    […]

  • Bài gợi nhớ về Châu Đốc

    Tác giả:

    […]

    Em khóc dòng sông đó phải không
    Ngàn năm vẫn nhớ má em hồng
    Vẫn yêu đường đá miền Châu Phú
    Những chuyến đò đêm nước ngược dòng

    Bởi ta lười biếng làm sao thấy
    Em đẹp như là hoa hướng dương
    Vu vơ em hát hay ta hát
    Mà tóc tung bay rất ngập ngừng

    Em khóc dòng sông đó phải không
    Đêm mơ về thấy chín con rồng
    Vẫy đuôi trên nóc Tây An Tự
    Đón hội Long Hoa một tối rằm

    Ta nhớ một đời riêng để nhớ
    Những mùa trăng cũ bạn hiền xưa
    Cồn Tiên bên quán ngồi châm thuốc
    Rượu ngất ngây hồn vị tiễn đưa.

  • Địa chấn ở Cali

    Nàng đang ngủ giấc ngủ đầy ánh sáng
    Giấc ngủ đầy thinh âm
    Khi địa cầu cựa mình lên tiếng than dài
    Mặt đất vỡ ra những vùng đầy bóng tối
    Những giòng sông vặn mình bối rối
    Những chiếc cầu xô lệch đến chân mây
    Khói tím bay mù qua đầu núi
    Núi bàng hoàng với hỏi vầng trăng
    Cố nhớ lại mình bao nhiêu tuổi

    Nàng đang ngủ say cơn mộng tuyệt vời
    Khi cơn địa chấn đi ngang thành phố
    Ngàn ngàn vì sao đổi ngôi
    Mặc áo trắng cư tang ngàn vì sao đi mất
    Mặt đất rao giảng bài học đời trong khoảnh khắc
    Bằng đôi tay mở rộng vực muôn trùng
    Người ở lại bên bờ thăm thẳm
    Soi thấu dĩ vãng tương lai
    Nghiêng lòng xuống hàng hàng lệ thẳm
    Chiêm nghiệm cuộc phù trầm

    […]

  • Người hoa khôi áo rách

    […]

    Cây bạch đàn trước cửa nhà em đang còn hay đã mất
    Sao anh hình dung như có vết thương
    Đang loang ra trong vũng nước vô thường
    Truyền tín hiệu đến ngậm ngùi vô tận
    Anh có nghe chuyện đời em lận đận
    Những chuyến đi buôn những chuyến xe đò
    Tiếng nói sau lưng lời chua chát nhỏ to
    Dòng lệ em khô nhưng vẫn là dòng lệ mặn
    Đã qua chưa ôi cái thời đăng đẳng
    Đứng bên kia sông cũng ngó thấy điêu tàn

    […]

  • Khóc đi

    […]

    Chỉ một lần thôi dù uất hận có (hay không) tan đi
    như một lần làm đứa bé lạc mẹ
    chỉ một lần thôi dù có kiệt sức quỵ ngã
    như một lần rơi khỏi vách núi cao…

    Cứ mặc kệ những kẻ đã làm ta khổ đau
    và cũng mặc kệ luôn những người muốn đời ta hạnh phúc
    khóc như bao năm qua ta chỉ biết nuốt nước mắt
    khóc đi…

    […]