Ngày nào em đẹp…
Ngày nào em đẹp, em dòn
Em qua chó đá vẫn còn vẫy tai…
Bây giờ em đã nghe ai
Mà môi em mỏng, mà vai em gầy
Ối giời ôi! Đến nỗi này
Ăn gì mà bụng mỗi ngày mỗi to…
– Ứ hừ, ai khiến anh lo
Lo trâu đen cổ, lo bò trắng răng…
Ngày nào em đẹp, em dòn
Em qua chó đá vẫn còn vẫy tai…
Bây giờ em đã nghe ai
Mà môi em mỏng, mà vai em gầy
Ối giời ôi! Đến nỗi này
Ăn gì mà bụng mỗi ngày mỗi to…
– Ứ hừ, ai khiến anh lo
Lo trâu đen cổ, lo bò trắng răng…
[…]
Ví dầu xuân hạ thu đông
Màu hoa xanh biếc giữa dòng thời gian
Lỗi anh làm giọt mưa tan
Nụ tầm xuân ấy lại ngàn năm xanh…
[…]
[…]
Anh đã để em ra đi vô cớ
Đến một ngày không thể hiểu vì đâu
Em hút bóng dừa xanh vai khép gió
Không bao giờ quay lại mối tình đầu
[…]
[…]
chỗ ngồi quen, thuộc lòng từng mảng vôi rơi khỏi những bức tường chết sững
vôi mồ côi, vôi lạc loài
quán đủ nhỏ
người đủ đông,
bạn bè đủ mặt
khói thuốc đủ cay vai áo
chỉ không đủ lời để thành lời,
không đủ cười để thành vui
bạn chìm vào ghế rất sâu
bạn chìm trong giấc không màu,
Mắt tìm một chỗ đậu cứ trượt mãi trên rêu, trên khói
[…]
[…]
Biết rồi em sẽ lấy chồng
Tôi về sống nốt cho xong một đời
Thương chồng em! Thương vợ tôi!
Thương bao đôi lứa trên đời lệch nhau…
Anh trở về đột ngột với mùa đông
Như trước cơn mưa, kiến vòng lại tổ
Em đang gặt mùa thu dang dở
Nên vẫn cầm giá rét trên tay.
Em thấy buồn khi trời trở heo may
Như giữa khơi xa sợ trời lộng gió
Căn bệnh của tình yêu muôn đời vậy đó
Mong lứa tằm phải ăn vội trên nong.
Bao năm rồi em giấu nỗi chờ mong
Những kỷ niệm xưa nửa hư nửa thật
Những kỷ niệm xưa nửa còn nửa mất
Cứ trộn bồ hòn với mật làm ngon.
[…]
Nếu em đừng gặp anh
Đêm sẽ không thao thức
Hơi thở đầy lồng ngực
Khỏi rộn ràng nôn nao
Thế mà cứ gặp nhau
Mừng như cành gặp lá
Một chút gì keo sơn
Giữ đời ta ở đó
Một chút gì như lụa
Buộc đời ta vào nhau
[…]