Ngọn lửa đen
Em thức dậy trong phòng
Đôi vai rực rỡ
Bầu trời trắng dần ngoài cửa sổ
Tóc em bay như một ngọn lửa đen
Ánh ngày lung linh
Cánh tay em dài và ấm
Như đất của những miền phiêu lãng
Nóng bỏng và dịu dàng
[…]
Em thức dậy trong phòng
Đôi vai rực rỡ
Bầu trời trắng dần ngoài cửa sổ
Tóc em bay như một ngọn lửa đen
Ánh ngày lung linh
Cánh tay em dài và ấm
Như đất của những miền phiêu lãng
Nóng bỏng và dịu dàng
[…]
[…]
Em ơi em có buồn không
Thành phố đang thời hỗn loạn
Nghèo túng lọc lừa bội phản
Giết người trộm cắp khắp nơi
Con người nói với con người
Những lời hằn thù sỉ nhục
Chiều nay bốn bề mưa xám
Ra đi, anh vẫn một mình
Cuộc sống anh không chấp nhận
Mà thương đến xót xa lòng
Đâu em miền đất xa xăm
Đâu em khoảng trời thăm thẳm
Qua những phố phường buồn nản
Hãy về đậu xuống vai anh
Hãy về như cánh chim xanh
Ru những lời thơ đẹp nhất
[…]
[…]
Lòng tôi – em hỏi làm chi?
Lòng rồ dại ấy còn gì nữa đâu!
Hình như nó chết từ lâu
Bởi thương, bởi nhớ, bởi sầu, bởi vui
Thơ tôi – em hỏi làm chi?
Một nguồn hương dại đi về ngẩn ngơ
Thơ người là trái chín vừa
Thơ tôi là trái không mùa không tên
[…]
[…]
Mắt mênh mông lặng lẽ ngón tay gầy
Giọt mưa lạnh chảy dài trên má
Ngọn đèn vàng ô kính vỡ
Con ngựa gầy phiêu bạt thảo nguyên xa
Tôi lớn lên trong ngọn gió nhà ga
Ngọn gió của rừng già khắc nghiệt
Bao giấc mộng gió đuổi vào dĩ vãng
Chỉ thổi bùng nỗi nhớ về em
Bao lưỡi lê đỏ sẫm máu hoàng hôn
Tường gạch đổ những tờ lịch nát
Tôi bôi xóa rất nhiều thề ước đẹp
Riêng với em tôi chẳng phản bao giờ.
[…]
Em ở đâu? bao năm tháng qua rồi
Người ta bảo rằng em đã chết
Người ta bảo quên đi đừng phí sức
Hãy chấp nhận những vách tường có sẵn
Em làm gì có thật mà mong.
[…]
[…]
Tôi ngồi lại một mình dựa cột đình giữa chợ
Mở to hai mắt nhìn những nuột lạt trên mái tranh
Một hai ba bốn
Mười lăm mười sáu
Những nuột lạt đứt những sợi tranh mốc
Tôi đã thấy hết da thịt em
Thơm tho và mặn
Em mở miệng và cười
Những sợi tóc ngắn những sợi tóc dài
Những sợi tóc đứt trong miệng tôi
[…]
[…]
Làm thế nào cho em hôn tôi cay đắng và môi lạnh tê
Làm thế nào cho tôi hôn em tôi khóc
Làm thế nào tôi nhìn được em rất lâu rất lâu
Làm thế nào cho tôi xấu xí đừng yêu em.
[…]
Gương chung thuỷ với lược đời, hãy chải
Cho dài thêm nao nức ở trong tôi
Cho tình bền dù người chẳng rẽ ngôi
Mà vẫn thẳng đường đi vào vĩnh cửu
Tha thiết quá, khiến tôi thành bận bịu
Đến tức cười vì chỉ ngóng, trông thôi
Tin không về. Tôi cúi hỏi bàn tay
Buồn ghê nhỉ. Ngón nào đang thở dốc?
[…]
[…]
Hà Nội yêu, áo lụa ngà óng ả
Thoáng khăn san nũng nịu với heo may
Năm ngón tay nhón một trái ô mai
Chiếc răng khểnh xinh nụ cười cam thảo
Hà Nội yêu, mối tình đầu khờ khạo
Em nhận thư, anh ngây ngất tủi mừng
Khi về nhà, cười nụ với cầu thang
Một tuần lễ, vui như ngày thi đỗ
Hà Nội yêu, cốm Vòng đơm gió nhỏ
Nên mùa Thu kín đáo khép tà mây
Ván giải gianh, có một lúc bàn tay
Vơ nắm sỏi với lòng anh hồi hộp
[…]
[…]
Hạ về em nức nở
Thu sang gió ngập phòng
Gấp hồn như gấp lụa
Mùa đông em sang sông.
Tháng năm tàn như mộng
Chảy một giòng sóng đời
Anh trở về đòi lại
Bông hoa anh bỏ rơi
Anh ơi hoa đã héo
Vết thương xưa đã lành
Vuông lụa chồng em giữ
Không còn gì cho anh.
[…]
Em là gió của cánh đồng
Hãy trả cho cánh đồng vàng nắng
Em là phố phường để anh say đắm
Thứ bụi rêu đã có bao đời
[…]