Tống biệt
Người đi, ta tiễn người đi nhé!
Cho đẹp lòng nhau, cạn chén thề
Đêm chẳng rét nhiều sao lá đổ
Thuyền neo bến gió lạnh lùng ghê
Người đi, ta tiễn người đi vậy,
Đợi bóng hoàng hôn vướng lũy tre
Một giã mẹ già, hai giã vợ
Ba mùa con dại ngóng chân đê!
Người đi, ừ nhỉ, người đi nhỉ!
Viết một bài thơ đón tết về
Lơ đãng cho nghiêng giòng mực thắm
Bực mình ngơ ngáo bóng cây quê!
Người đi, tống biệt dăm tràng pháo!
Tóc rối sang sông hướng một bề
Có phải mây thành u ám quá
Nên lòng mơ nghĩ chuyện sơn khê.
Người đi, lật sách tìm câu sấm:
Mậu Tý năm nay có kẻ về?
Hương chảy rừng ngàn mai nở trắng
Chuyện tình lặt vặt kể nhau nghe!
Người đi, thôi nhé, người đi nhé!
Cho đẹp lòng nhau, nghĩa bạn bè,
Ra ngõ thăm trời mai chắc sáng
Vào vườn hoa cũ kiếm hoa lê.
Người đi, ta biết, ừ ta biết
Nhưng chuyện lên yên quá nặng nề
Thôi vậy tay cương đừng lạc nẻo
Khải hoàn trở lại kể cho nghe!