Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Một số bài ngẫu nhiên


  • Viết ở quầy sách

    Tác giả:

    […]

    Vị giáo sư vô cảm bước sang đường
    Ông giáo già thả bước ra công viên bách bộ
    Trẻ con ùa vào quán Gêm
    Người lớn quây quanh bàn vé số…

    Gần hết đời người vui cùng con chữ
    Bây giờ “thượng đế” quay lưng?
    Ông lão nhìn vào bức vách ván bưng
    buồn như tháp cổ…!

    […]

  • Dưới màu hoa rất đỏ

    […]

    Nhớ thu đến – hạ đi trong trống trận
    Tiễn tuổi thơ không một tiếng kèn
    Đó hoa phượng, ôi mười năm hoa phượng
    Rơi ngút ngàn trên những hố bom đen.

    Anh bất ngờ rơi xuống giữa tay em
    Màu hoa trắng cuối cùng năm mười sáu
    Những hừng đông nối nhau vào chiến đấu
    Bao nốt trầm xa biếc lá me rơi…

    Đừng bao giờ chán nản em ơi
    Hãy gìn giữ những vui buồn đã có
    Mùa xuân ấy dưới màu hoa rất đỏ
    Anh xếp ba lô, lặng lẽ đốt thơ mình…

  • Chúc thư của một người lính vô danh

    Nếu ngày mai cam phận tôi lên đường
    Về một miền trời nồng mùi thuốc súng
    Xin các người đừng tụ tập lăng xăng
    Đừng đọc diễn văn, trương cờ xí
    Đừng uý lạo tặng quà
    Quàng vòng hoa chiến sĩ
    Đừng chu choa tiếng kèn đồng
    Bởi cái chết là một món hàng vô giá
    Không lễ tiễn đưa nào chuộc được

    […]

  • Xưng tụng cây chổi

    Tác giả:

    […]

    Nếu kiếp sau tôi được tái sinh
    Tôi nguyện ước tái sinh làm cây chổi
    Một cây chổi không cùn, không mòn
    Một cây chổi quét dọn, bền gan…
    Nếu đất nước thành lập Nhà – xuất – bản – Chổi
    Tôi tình nguyện làm biên tập viên không lương
    Tôi sẽ phấn đấu đạt chức trưởng phòng biên tập
    Niềm mộng mơ ám ảnh đời tôi
    (Nói ra xin các bạn đừng cười…)
    Một ngày nào trên trang tư báo hàng ngày
    Mục tin buồn:
    “Nhà thơ Phùng Quán
    Vừa được đề bạt “quyền” Phó Giám Đốc nhà xuất bản Chổi
    Nhiễm độc hại môi trường công tác
    Bạn hữu, gia đình tận tình cứu chữa
    Nhưng đã từ trần
    Ngày… tháng… năm…
    Tưởng lệ lòng trung thành với “Sự nghiệp chống rác rưởi”
    Ban lãnh đạo cắt “quyền” cho nhà thơ
    Đồng truy tặng huân chương cao quý:
    Huân Chương “Cây Chổi hạng Ba.”

  • Về một người thương binh hỏng mắt

    […]

    Chiều ấy anh vừa đi vừa nghĩ, cây chò chỉ trước nhà anh có muôn vàn chiếc lá, lá lấp lánh reo mỗi độ gặp người. Anh vừa đi vừa nghĩ, trong giấc mơ đêm qua người ấy đến tìm anh, môi cắn chỉ tóc dài buông trách cứ, một luồng sáng trong veo rọi xuống từ trời.
    – Và dưới chân tôi bất thần ánh sáng hắt ngược lên.
    Anh thấy mình vùn vụt về bên cây chò chỉ,
    ngắt một chiếc lá xanh
    Rồi ngủ
    Đêm bắt đầu từ đấy thật dài.

    […]

Một số bài khác