Thiếu nữ
[…]
Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm
Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ
Nên chợt nhớ mắt một người thiếu nữ
Đã nhìn mình rất ấm một ngày xưa
[…]
[…]
Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm
Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ
Nên chợt nhớ mắt một người thiếu nữ
Đã nhìn mình rất ấm một ngày xưa
[…]
[…]
Chiều tan sở, thẳng về nhà
Vì chẳng biết đi đâu…
Đời còn chỗ nào vui?
Chân bước không qua ngưỡng ngần ngại
Những bữa cơm một mình ăn quấy quá
Thiếp lặng tiềm sinh
Tập lịch lâu ngày không gỡ tới
Thờ ơ giữ đủ cả âu sầu
[…]
[…]
Ôi cái trò chơi bói lá hôm nay
Là số phận suốt đời anh theo đuổi
Anh vốn là người đam mê và vụng dại
Bối rối trước em, lầm lũi trong đời
Tuổi không còn là đông, chưa hẳn đã xuân
Xốn xang thế và lạnh lùng đến thế
Anh muốn nói lời vui nhưng sợ thành giọt lệ
Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi
[…]
Em là gió của cánh đồng
Hãy trả cho cánh đồng vàng nắng
Em là phố phường để anh say đắm
Thứ bụi rêu đã có bao đời
[…]
Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại mấy tờ thư
Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư
Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh
Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh
Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya
Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn mê
Gió âm tưởng bay về quanh nệm gối
[…]
Say đã gắng để khuây sầu lẻ gối
Mưa mưa hoài rượu chẳng ấm lòng đau
Gấm the nào từ buổi lạnh lùng nhau
Vàng son có thay màu đôi mắt biếc
Tình đã rời đi riêng mình tưởng tiếc
Thôi rồi đây chiều xuống giấc mơ xưa
Lá lá rơi nằm bệnh mấy tuần mưa
Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ
[…]
[…]
Em bé thuyền ai ra giỡn nước,
Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm.
Biển bằng không có dòng xuôi ngược,
Cơm giữa ngày mưa gạo trắng thơm.
[…]
em ngủ trong lòng tôi
chẳng bao giờ dậy nữa
một đời rồi cũng thôi
chỗ ngồi kia đã bỏ.
Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng.
Một người, đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đống lửa tàn mà thôi!
[…]
[…]
Cách một bờ sương ký ức
Mà xa biết mấy nghìn trùng
Ai hay có lần gặp lại
Từ khi phím lỏng tơ chùng
Thương ai mà em nối chỉ
Đời nhau đã đứt ngang rồi
Đã mấy dòng Thu qua cửa
Sóng thời gian vỗ không thôi
[…]
[…]
những đứa trẻ
nhặt rác
không đánh mất nụ cười thơ
chúng
nhặt rác kiếm ăn
còn tôi
nhận từ chúng
những câu hỏi không dễ gì giải đáp