Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Mưa

    Tác giả:

    […]

    Càng mưa phùn gió lạnh
    Càng lạnh cành hoa mơ
    Càng yêu màu trấn thủ
    Mờ bạc qua màn mưa
    Ôi những bàn chân nhỏ
    Từng đau khổ bao giờ
    Ðường tản cư lầy lội
    Run run leo cầu tre
    Trời mưa giăng màn xám
    Màu thê lương lại về
    Hoa mai dầu nở trắng
    Người người còn ra đi

    […]

  • Mao Trạch Đông

    […]

    Máu Trung Hoa trắng rợn da ngựa
    Cho thuỳ dương xõa hết tóc Đường Thi
    Người mắc bệnh nghi mình là tượng
    Cả Trung Hoa lên cơn nghiền lý tưởng
    Người cầm cơn hồng vệ binh như cầm một tách trà
    Hoàng Hà đỏ đổ từ trời như bị cắt tiết

    […]

  • Rừng Lào

    […]

    Nghe rạo rực tiếng voi đi thác đổ
    Tiếng bồn chồn con hoẵng ngại mưa sa
    Tiếng rừng rậm con công buồn chẳng múa
    Tiếng đầm lầy con cuốc gọi u oa

    Nghe đá nhọn gập ghềnh đường Long-Chẹng
    Quân giặc về làm cỏ cánh đồng Chum
    Hàng thông cụt như chân người chết chém
    Tàn lửa rơi sôi đỏ nước sông Ngừm

    Con chồn bay thiêu mình trong thung lũng
    Cánh chim xanh cháy rụi lúc lên trời
    Lửa vẫn cháy ầm ầm như biển động
    Biết bao lần xương Việt, máu Lào ơi!

    Ta đã khổ đến tận cùng nỗi khổ
    Ta đã đau đến cùng tận niềm đau
    Tưởng hết cả ta chẳng còn gì nữa
    Chỉ còn lòng chung thuỷ để thương nhau

    Bản Lào ơi! Có nhớ mùa mưa ấy
    Một người con sốt rét vịn cây về
    Em đứng lặng mẹ nghẹn ngào mừng tủi
    Bữa cơm rừng muối ớt với măng le

    […]

  • Ra đi

    […]

    Hết cuộc chiến tranh này, đến cuộc chiến tranh kia
    Thay nhau đè lên những mái gianh
    Mái gianh mùa hanh cháy nhanh
    Tường sỏi đen màu khói.

    Không thể có thời gian dành chỗ đứng cho những nhà tầng mái bằng, mái ngói.
    Chiến tranh như máy ủi,
    Chiến tranh thù văn minh.

    Chợ cháy,
    Làng cháy.
    Tre, rạ,
    Không kịp dựng nhà, dựng lều
    Quê hương mà ta sinh ra và quý yêu
    Khổ đau là thế
    Ta cũng chỉ là một viên sỏi nhỏ bong ra từ mảnh đất này.

    […]