Ngày khai trường
Sáng đầu thu trong xanh
Em mặc quần áo mới
Đi đón ngày khai trường
Vui như là đi hội.
Gặp bạn, cười hớn hở
Đứa tay bắt mặt mừng
Đứa ôm vai bá cổ
Cặp sách đùa trên lưng.
[…]
Sáng đầu thu trong xanh
Em mặc quần áo mới
Đi đón ngày khai trường
Vui như là đi hội.
Gặp bạn, cười hớn hở
Đứa tay bắt mặt mừng
Đứa ôm vai bá cổ
Cặp sách đùa trên lưng.
[…]
[…]
Càng mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Càng yêu màu trấn thủ
Mờ bạc qua màn mưa
Ôi những bàn chân nhỏ
Từng đau khổ bao giờ
Ðường tản cư lầy lội
Run run leo cầu tre
Trời mưa giăng màn xám
Màu thê lương lại về
Hoa mai dầu nở trắng
Người người còn ra đi
[…]
[…]
Máu Trung Hoa trắng rợn da ngựa
Cho thuỳ dương xõa hết tóc Đường Thi
Người mắc bệnh nghi mình là tượng
Cả Trung Hoa lên cơn nghiền lý tưởng
Người cầm cơn hồng vệ binh như cầm một tách trà
Hoàng Hà đỏ đổ từ trời như bị cắt tiết
[…]
[…]
Nghe rạo rực tiếng voi đi thác đổ
Tiếng bồn chồn con hoẵng ngại mưa sa
Tiếng rừng rậm con công buồn chẳng múa
Tiếng đầm lầy con cuốc gọi u oa
Nghe đá nhọn gập ghềnh đường Long-Chẹng
Quân giặc về làm cỏ cánh đồng Chum
Hàng thông cụt như chân người chết chém
Tàn lửa rơi sôi đỏ nước sông Ngừm
Con chồn bay thiêu mình trong thung lũng
Cánh chim xanh cháy rụi lúc lên trời
Lửa vẫn cháy ầm ầm như biển động
Biết bao lần xương Việt, máu Lào ơi!
Ta đã khổ đến tận cùng nỗi khổ
Ta đã đau đến cùng tận niềm đau
Tưởng hết cả ta chẳng còn gì nữa
Chỉ còn lòng chung thuỷ để thương nhau
Bản Lào ơi! Có nhớ mùa mưa ấy
Một người con sốt rét vịn cây về
Em đứng lặng mẹ nghẹn ngào mừng tủi
Bữa cơm rừng muối ớt với măng le
[…]
[…]
Lớn từ dạo đó ta đi
Chân mây góc biển mấy khi quay về
Mẹ ngồi lặng cuối bờ đê
Đếm năm tháng đếm ngày về của ta
Mai vàng mấy lượt trổ hoa
Hàng hiên hanh nắng sương sa mấy lần
[…]
Đừng trách con vạc
Sao mày ăn đêm?
Chao ôi đồng đất
Ban ngày như nêm.
Thuốc tễ ai phơi đầy mặt đê?
Tuổi thơ hí hửng nhặt đem về
Nhờ mẹ sau này tôi mới biết
Một thời lầm thuốc với phân dê.
Có những dòng sông chảy rất mau
Nhớ chi nghĩa bến với duyên cầu
Lá vàng hoa đỏ trôi không kịp
Lưu lạc ai ngờ lại gặp nhau?
[…]
Hết cuộc chiến tranh này, đến cuộc chiến tranh kia
Thay nhau đè lên những mái gianh
Mái gianh mùa hanh cháy nhanh
Tường sỏi đen màu khói.
Không thể có thời gian dành chỗ đứng cho những nhà tầng mái bằng, mái ngói.
Chiến tranh như máy ủi,
Chiến tranh thù văn minh.
Chợ cháy,
Làng cháy.
Tre, rạ,
Không kịp dựng nhà, dựng lều
Quê hương mà ta sinh ra và quý yêu
Khổ đau là thế
Ta cũng chỉ là một viên sỏi nhỏ bong ra từ mảnh đất này.
[…]
Em nói: mưa chiều nay ấm
Ướt mèm, anh bỗng hết run
Em nói: phố chiều sao vắng
Người xe bỗng chốc trống trơn
[…]