Bức tường rêu
[…]
Em ơi
Thời gian đi
Mải miết
Cần cù
Không dấu vết
Có gì không tàn phai?
Nhưng em còn nhớ không
Cái bức tường mốc thếch
Trên đó cứ vẫn còn lại mãi
Một ít rêu mùa xuân
Như chứng tích
Của mối tình
Mà chúng mình ngỡ rằng đã chết.
[…]
Em ơi
Thời gian đi
Mải miết
Cần cù
Không dấu vết
Có gì không tàn phai?
Nhưng em còn nhớ không
Cái bức tường mốc thếch
Trên đó cứ vẫn còn lại mãi
Một ít rêu mùa xuân
Như chứng tích
Của mối tình
Mà chúng mình ngỡ rằng đã chết.
[…]
Vó ngựa tung hoành giữa núi đao
Cứu dân thoát khỏi biển ba đào
Sông Hồng xác giặc lênh bênh nổi
Gò Đống thây thù chất ngất cao
Bảo kiếm sáng ngời rung ánh nguyệt
Chiến công chói rạng dậy tầng sao
Giang sơn một cõi nghìn thu vững
Tanh máu xâm lăng nhuộm chiến bào!
Hồ Thơm Nguyễn Huệ
Mãi mãi về sau
Chiến tích một thời rung bốn biển
Uy linh ngàn thuở động năm châu!
Hồ Thơm Nguyễn Huệ
Áo vải Tây Sơn:
Đường cũ dẫu mờ muôn dấu ngựa
Sử xanh còn rạng tấm lòng son.
[…]
Hỡi người thâm khuê lụa gấm son vàng
Đây một kẻ si tình áo lá
Cuồng vọng mê nàng
Thao thức giữa trời cao nước cả
Dạo con thuyền ngư phủ ngược xuôi trường giang
Tiền thân một giấc huy hoàng
Đào nguyên còn lộng hào quang đến giờ
Hỡi người nhan sắc vô tình ấy
Ta đã lòng son cháy ước mơ
[…]
[…]
Ngoài ba mươi tuổi duyên còn hết
Một ván cờ thua ngả bóng chiều
Ai khóc đời ai trên bấc lụi
Đây mùa thu sớm lửa dần thiêu.
[…]
Gót chân nào hoa cam
Rạng trắng đời dâu biển
Nhớ ngón tay hồng yến
Bay trên rừng tóc lam
Một giọt nồng rượu vang
Nhỏ cuối đường cây lục
Ta vui thân gỗ mục
Đeo một hàng nấm xanh
[…]
[…]
Tôi thấy tôi ngồi hát
Đất trời lên men lấm láp bước trần
Cánh cửa mở tung mùa xuân
Rãnh nước chảy và cỏ gà xanh biếc
Chưa từng dại khôn
Chưa từng giá rét
Chưa từng tuổi thơ áo nâu
Chưa từng mưa cãi ngọn bí bầu
[…]
Bố nằm trong mộ âm thầm
Chỉ còn có cỏ là gần bố thôi
Dại khôn trả lại cõi người
Cả lời vàng đá, cả lời trăng hoa
[…]
Đã chết mùa thu em biết chưa
Anh không khóc nữa để mong chờ
Buồn không chở nỗi bao nhiêu nhớ
Rưng rức đâu từ vạn cổ sơ
Ngàn năm rồi chỉ một quê hương
Một tấm lòng thơ ứa đoạn trường
Em có bao giờ quên nhắc lại
Cho lòng ta lạnh xuống phong sương
Nằm đây nắng đã vạn lần lên
Trong tiếng ve đau gió bập bềnh
Trong mắt những người tâm sự ấy
Mây ngàn năm cũ bay lênh đênh
[…]
Đêm mưa làm nhớ không gian
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồn
Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi
[…]
Ngày sương thành phố dâng mùa
Bóng thu chìm tịnh cánh thưa khởi vàng
Tôi hoài trên bước lang thang
Yêu em vô lượng mà mang dại buồn
Tóc huyền đó lạnh như sương
Mắt huyền đó mộng bình thường không em
[…]