Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bên cột mốc

    Tác giả:

    […]

    Tiếng xe ngựa qua cầu Kỳ Lừa
    Lóc cóc dưới chiều mưa
    Tấm bạt rách trên mui gió lật
    Che mái đầu mấy người đàn bà
    Nói những chuyện cuốc cày mua bán
    Em bé Nùng ngồi trong quang mẹ gánh đi sơ tán
    Như chính tôi thuở nào
    Mắt em nhìn thăm thẳm làm sao!

    Thăm thẳm một đời bao thứ giặc
    Chưa giặc nào như giặc này
    Quân ăn cướp quân phản trắc
    Đã từng vào nhà ta
    Như một người bạn thân một người đồng chí
    Thăm hỏi vợ ta
    Bồng bế con ta
    Siết tay ta rất chặt
    Cùng nhau ngồi ở góc phòng kia
    Quanh bộ bàn ghế trúc
    Bữa ăn tươi có nem rán bún bò
    Bánh bao nhân thập cẩm…

    […]

  • Chiêu hồn nước

    […]

    Nghĩ lắm lúc đương cười hóa khóc,
    Muốn ra tay ngang dọc dọc ngang.
    Vạch trời thét một tiếng vang,
    Cho thân tan với giang san nước nhà.

    Đồng bào hỡi! Con nhà Hồng Việt,
    Có thân mà chẳng biết liệu đời.
    Tháng ngày lần lữa đợi thời,
    Ngẩn ngơ ỷ lại ở người, ai thương!

    Nay sóng gió bốn phương dữ dội,
    Có lẽ nào ngồi đợi mãi sao?
    Đồng bào trút giọt máu đào,
    Thương ôi! Tội nghiệp ai nào xót đây!

    Nên mau mau dậy ngay kẻo muộn!
    Mà xót thương đến chốn Nhị, Nùng.
    Xưa nay vẫn lắm anh hùng,
    Dọc ngang trời đất vẫy vùng bể khơi.

    Xưa nay vốn lắm người hào kiệt,
    Trong một tay nắm hết sơn hà.
    Nghìn thu gương cũ không nhòa,
    Mở mày mở mặt con nhà Lạc Long.

    Non sông vẫn non sông gấm vóc,
    Cỏ cây xưa vẫn mọc tốt tươi.
    Người xem cũng dáng con người,
    Cũng tai, cũng mắt như đời khác chi.

    Cảnh như thế tình thì như thế!
    Sống làm chi, sống để làm chi?
    Đời người đến thế còn gì,
    Nước non đến thế, còn gì nước non!

    […]

  • Đợi gió

    Tác giả:

    […]

    Mặt nước hồ nằm say giấc mơ,
    Lòng gương không vướng gợn mây mờ,
    Khói chiều đứng thẳng trên quan tái,
    Hương tỏa hồn hoa ướp cỏ bờ.

    Cánh gấm buồm ai buông trắng tinh,
    Phơi nền trinh bạch giữa trời xanh,
    Cắm sào bến cũ buồn lơ lửng,
    Chở mộng muôn phương, mộng viễn trình.

    […]

  • Mùa hoa loa kèn

    Tác giả:

    Bàn tay trắng muốt em cầm
    Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè
    Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
    Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
    Em đi, áo mỏng phô bày
    Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
    Mùa hoa đi vụt qua nhanh
    Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.

  • Đất nước

    Tác giả:

    Đất nước ơi
    Tôi mến người
    Như khi nhìn em bé ngủ
    Tôi thương người
    Như thương mẹ ốm
    Vì đâu
    Người khoác manh áo đỏ
    Thừa sai – cũn cỡn
    Tủi nhục tháng ngày
    Long đong chiều sớm
    Ôi! có bao giờ
    Người đau đớn như thế này không.

  • Những bông hoa mùa thu

    Tác giả:

    […]

    Em ken vào anh mịn màng cỏ mọc
    giàn hoa leo vươn tay quấn quýt
    gọi đại dương mở miệng sông hồ

    Dầu đèn và ngọn lửa nhỏ
    tai nghe và tiếng sấm xa
    làm bút mực chạy trên giấy trắng
    chiếc cột cao dựng xuống nền nhà
    con mãnh sư nuốt con thú nhỏ
    thép ra lò, đá núi nung vôi

    Gọi trái xanh níu cành chín rục
    mặc con dơi treo mình ngủ trong chiều muộn
    gió tràn về vi vút bông lau

    […]

    Gần em nghe trăng lên
    ngồi trong quả chuông ánh sáng
    áo em thành áo anh
    tóc em thành tóc anh
    vai em thành vai anh
    hơi em thành hơi anh
    tay em thành tay anh…

    Gần em cho mưa bay
    cỏ dưới chân đang hàn gắn thế giới
    dòng sông em tắm mát cánh đồng
    chân dài em chao nghiêng mặt đất
    vòm ngực em dâng tới đỉnh trời
    hơi thở em thổi tung bờ bãi
    làn môi em nghiền anh thành bụi

    […]