Ăn cơm những ba bát
[…]
Họ không dám nhìn tôi lâu
Cây cỏ cũng cúi đầu
Đá sỏi cũng mềm lòng
Sao lại có những thằng
Ăn cơm những ba bát
[…]
Họ không dám nhìn tôi lâu
Cây cỏ cũng cúi đầu
Đá sỏi cũng mềm lòng
Sao lại có những thằng
Ăn cơm những ba bát
[…]
Một ngôi sao ta bao giờ lặng lẽ
Long lanh in lên một góc trời chiều
Cây xanh biếc
Phố phường ơi, im nhé!
Im mọi tiếng bán mua, im mọi lời đắt rẻ
Nghe thanh trong bài hát mới của đời
Anh hộ đội, trên vai, con búp bê nhỏ bé
Và ngôi sao đang ở tuổi lên mười.
[…]
em ngồi trong giọt lệ
sóng vô thường táp, xô
bóng giật mình nghển cổ –
vai lạnh tiếng nam mô.
em / tôi / không có mặt
(ở bất cứ nơi nào.)
chúng ta ở trong nhau:
khi ngọn đèn đã tắt.
[…]
không ai chôn cất tiếng đàn
tiếng đàn như cỏ mọc hoang
giọt nước mắt vầng trăng
long lanh trong đáy giếng
đường chỉ tay đã đứt
dòng sông rộng vô cùng
Lorca bơi sang ngang
trên chiếc ghi-ta màu bạc
[…]
[…]
Các em ơi! Các em đáng yêu
các em thật có lý
Như chim non ướt cánh hót dưới hoàng hôn
[…]
những đứa trẻ
nhặt rác
không đánh mất nụ cười thơ
chúng
nhặt rác kiếm ăn
còn tôi
nhận từ chúng
những câu hỏi không dễ gì giải đáp
Trong giấc mơ em nằm nghiêng
Cùng đàn sẻ tóc nâu
Và em nghiêng chút nữa
Bầu trời đi lộn đầu.
Trong giấc mơ em thích buồn
Vừa buồn lệ vừa dài
Nỗi buồn em sẽ chảy
Hai dòng dài rất dài.
[…]
Thế rồi bùn đánh sang ao
Thế rồi sóng thấp sóng cao một ngày
Thế là tay lại trắng tay
Không ăn phải ớt mà cay âm thầm
Nửa đời gạo chợ nước sông
Nửa đời ngậm ngải tìm không thấy trầm
Không ăn mà lại ngậm tăm
Không đui mà lại nhìn không thấy gì
Người đi ta cũng lên đường
trông ra khói lửa mà thương phong trần
biết bao giờ gặp cố nhân
cho ta lại được có lần cầm tay.
…
Sóng táp lô xô vào đất rộng
hồn thấm theo màu nắng biển xa
những người chiến sĩ quen rừng rậm
giặc đã tàn xong, trở lại nhà.
Ô hay! Đài xưa còn như xưa
mà kiễng chân lên, thấp chẳng ngờ!
có gì khao khát mênh mông quá
Vọng Hải Đài, cao đã đủ chưa?
[…]