Đêm dài như phố
Bên này đồi
Bên này núi
Anh chìm vào thung lũng đón ngày lên
Hoang hoác gió
Ngoằn ngoèo phố nhỏ
Em dài thênh thang, dài mãi tận cuối trời…
Này em, sao cứ dài thăm thẳm thế?
Này tôi, sao cứ muốn tắt đi giọt nắng đầu tiên?
[…]
Bên này đồi
Bên này núi
Anh chìm vào thung lũng đón ngày lên
Hoang hoác gió
Ngoằn ngoèo phố nhỏ
Em dài thênh thang, dài mãi tận cuối trời…
Này em, sao cứ dài thăm thẳm thế?
Này tôi, sao cứ muốn tắt đi giọt nắng đầu tiên?
[…]
[…]
Ngày mai…
cốc rượu nào Người sẽ tận tay mời
Tôi có còn đủ sức tiếp nhận?
Món cuối cùng trên bàn ăn số phận
tên là gì trong tờ thực đơn?
Em ngồi hoá đá thành thơ
Trả anh ngày tháng anh chờ lúc yêu
Em ngồi hoá đá thành chiều
Trả anh cái nụ hôn liều ngày xưa
Em ngồi hoá đá thành mưa
Trả anh cái phút anh đưa qua cầu
Xa nào anh có hay đâu?
Đá từ lúc ấy bắt đầu hóa em!
[…]
Chắc tình yêu có thật
đã hoá thành mưa trắng một buổi chiều
một quán lá bên đường ngực ướt
em mềm biết bao nhiêu
[…]
Về đi thôi
Con chim hót lúc nào buổi sáng
Gà mái nghiêng tai lắng tiếng côn trùng
Nắng liếm dần nơi mẹ ngồi nhặt thóc
Tóc người bạc trắng bao dung
[…]
[…]
Vắt đời ra một chữ tâm
Cô đơn đi giữa cõi lâm xâm. Buồn
Níu lòng qua buổi dại khôn
Bỗng nghe thấy một phần hồn vừa rơi
Đêm qua rách ánh sao trời
Mảnh trăng hun hút như cơi đựng trầu
Hai tầng mây chạm vào nhau
Loé ra một ánh chớp màu. Trần gian
[…]
Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn
Trong căn phòng nhỏ bé
Đêm cuối thu trăng nhạt
Sương mù
[…]
[…]
Tiếng hát như chiều thảng thốt
Tình yêu
…………..thở
…………………qua
……………………….kẽ tay
[…]
[…]
Thà cô quạnh giữa đất trời
Còn hơn quạnh giữa vạn người trần gian
Một bờ. Dăm cõi bôi toan
Có chê rượu nhạt. Cũng tàn cuộc vui
Trót đa mang cái nghiệp. Người
Thôi thì múa họng… khóc cười một phen
[..]
Ngày mai anh về thôi
Gửi lời mưa biển nhạt
Ngày mai anh sẽ hát
Bài hát là xa em