Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Lạy quê

    Tác giả:

    Cộc lốc
    Tiếng chửi thề rơi trên bờ ruộng
    Chân trần dậm nát lời đau !
    Tai ương rập rình bên bụi lúa
    Thủy quái đầu nguồn được mùa hí lộng
    Thi nhau trấn nước quê làng
    Nửa tỉnh nửa mê…
    Thần nông cũng đành bó gối
    Tủi lòng bấn giọng quê hương !

    […]

  • Chín khúc mưa thư

    Tác giả:

    Em ơi !
    Ai xui nhà ươm chín mái ?
    Tơ ngâm chín vại
    Dâu xanh chín bãi
    Tằm ngã – chín nong
    Ai xui cửa chín chấn song
    Đường về phố em đèn lên chín ngả
    Thư đi ngỡ ngàng chín ngõ…
    Vườn hoa chín cửa
    Đợi chờ – chín đêm

    Ai xui hồ chín lá sen ?
    Thuyền bơi chín sải
    Ca đêm chín người chạy
    Còi tầm chín ngả gọi
    Hẹn nhau chín tối
    Xưởng xa chín ống khói
    Chín người – tìm thư

    […]

  • Huyền thoại

    […]

    Em ở hiền
    Em có ác chi đâu
    Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác?
    Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
    Có phải miếng trầu
    Đợi trầu dập mới cay?

    Dẫu chẳng hẹn hò
    Em cứ đợi , cứ say
    Ngâu có xa nhau, Ngâu có ngày gặp lại
    Kim – Kiều lỡ duyên nhau
    Chẳng thể là mãi mãi …

    […]

  • Viết cho anh những ngày xa

    Tác giả:

    […]

    Ngày mai khi chúng mình gặp lại
    Có thể là em sẽ khác hôm nay
    Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai
    Như chiếc lá một ngày tàn úa
    Đừng hỏi em
    đừng hỏi em thêm nữa
    Là vì sao em nói những câu này
    Hãy lặng lẽ cầm lấy bàn tay
    Ủ ấm em vì em đang rét lạnh

    Anh của em,
    Dáng đi khổ hạnh
    Bàn tay gầy mười ngón khô khan
    Đến hôm nay em vẫn thấy ngỡ ngàng
    Sao chúng mình yêu nhau nhanh đến thế?
    Như sóng cuốn
    Như gió xô
    Như thể …
    Là chúng mình ngàn kiếp đợi chờ nhau …

    Hãy yêu em ngày hôm nay thôi nhé
    Đừng bao giờ nhớ đến hôm qua
    Cũng đừng nên nghĩ đến ngày xa
    Vì cuộc sống ngày mai sao biết được

    […]

  • Và thời gian

    Tác giả:

    Người đi về hướng sương rơi
    Ta đi về phía chân trời cỏ len
    Võ vàng một ánh trăng in
    Hỏi dòng sông trắng đã quên…
    hay là…?
    Tự ta,
    ta buộc vào ta!
    Lời thề mỏng mảnh như là sợi mưa

    Bây giờ đã ngậm ngùi chưa?
    hay còn nuối chút xa xưa,
    để rồi…
    Thôi!
    thì trả lại cho người
    Dấu chân trên cát một đời chưa rêu!