Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Khi người về

    Tác giả:

    Người về đâu không người không về đâu
    Chiều chưa mưa nên chiều chưa thay màu
    Tôi cây me đứng run từng lá
    Lá đã vàng rồi tôi đã vàng theo

    Tình người say không tình người không say
    Đêm sắp sang nên đêm sắp ùa đầy
    Hồn tôi ngủ sớm trong tay áo
    Tay áo người bay hương ngất ngây

    Người yêu ai không người không yêu ai
    Lời tôi van xin lời tôi trải dài
    Trên trang nhật ký tôi than trách
    Tôi trách than người không tôi trách than ai

    […]

  • Em bé Việt Nam và viên sỏi

    […]

    Mẹ em đâu?
    – Ngủ ngoài biển cả
    Em của em đâu?
    – Sóng cuốn đi rồi
    Chị của em đâu?
    – Nghe chị thét trên mui
    Ba em đâu?
    Em lắc đầu không nói
    – Bé thức dậy thì chẳng còn ai nữa
    Chiếc ghe nhỏ vớt vào đây mấy bữa
    Trên ghe sót lại chỉ dăm người

    Lạ lùng thay một em bé mồ côi
    Đã sống sót sau sáu tuần trên biển
    Họ kể lại em từ đâu không biết
    Cha mẹ em đã chết đói trên tàu
    Chị của em hải tặc bắt đi đâu
    Sóng cuốn mất người em trai một tuổi
    Kẻ sống sót trong sáu tuần trôi nổi
    Đã cắt thịt mình lấy máu thắm môi em
    Ôi những giọt máu Việt Nam
    Linh diệu vô cùng
    Nuôi sống em
    Một người con gái Việt

    […]

  • Giấc mơ

    – Bố ơi!
    Đêm qua con nằm mơ thấy mình được ăn thịt!
    – Con ơi!
    Bằng tuổi con bố mặc quần thủng đít
    Nhiều khi bố mơ thấy mình được ăn một bữa cơm no!

    Bốn mươi năm đi qua
    Từ giấc mơ đến giấc mơ
    Từ miếng cơm đến miếng thịt
    Từ cuộc chiến tranh này đến cuộc chiến tranh kia
    Vớ vẩn thay bố con ta
    Sao toàn mơ những giấc mơ tầm thường tội nghiệp
    Ngủ đi sẽ hết đói thôi
    Để con mơ những giấc mơ đẹp
    Về ngày mai ca hát đại đồng…

    […]

  • Nguyễn Trãi trước giờ tru di

    […]

    Ôi xã tắc
    Con đường nào cũng dẫn tới pháp trường
    Bàn tay chỉ đường nào cũng bàn tay đao phủ
    Thân tùng bách há phải thân mùng tơi
    Mây trắng xưa ơi
    Sao giờ toàn những đám mây mưng mủ?
    Ta thương xã tắc không mất về tay giặc
    Lại mất về tay bọn nịnh thần
    Triều đình ai cũng là Lê Sát
    Mắt thiên tử như Nam Hải đố ai lấp đầy giai nhân?
    Luân thường đem gác gác bếp
    Chỉ ba ông đầu rau nhìn thấy dân
    Ôi Hàn Tín, Bành Việt, Phàn Khoái
    Gió trung thần đang hú gọi hồn đi
    Dưới vòm trời Lã Hậu
    Mưa tru di đỏ rực gió lăng trì …

    […]

  • Những đồ chơi của con

    […]

    À ơi con bế con chơi
    Búp bê đầy đặn còn người còi xương
    Này chú gấu phốp pháp
    Con bồng toát mồ hôi
    Cô bé ni lông mập mạp
    Nằm bên con trông cọc cạch buồn cười

    Chiếc xe tăng khẩu súng cũng tròn đầy
    Vũ khí còn có da có thịt
    Chú ngựa gỗ có ăn gì đâu mà chắc nịch
    Sao con chẳng giống búp bê?

    […]

  • Tống biệt

    Tác giả:

    Lá đào rơi rắc lối thiên thai
    Suối tiễn, oanh đưa luống ngậm ngùi
    Nửa năm tiên cảnh
    Một bước trần ai
    Ước cũ, duyên thừa có thế thôi!
    Đá mòn, rêu nhạt.
    Nước chảy, huê trôi
    Cái hạc bay lên vút tận trời
    Trời đất từ nay xa cách mãi
    Cửa động
    Đầu non
    Đường lối cũ
    Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi …

  • Anh bộ đội thương binh tôi gặp

    Cuối năm tám mươi
    Có một lần tôi đi ngang bệnh viện Vì Dân
    Nghe đâu đã đổi tên là Thống Nhất
    Anh bộ đội thương binh
    Ngồi dưới hiên
    Nghêu ngao hát
    Khuôn mặt gầy tuổi mới quá hai mươi
    Giọng anh buồn đôi mắt ngắm xa xôi
    Anh đang hát về quê hương miền Bắc
    Tôi ngồi xuống bên cạnh anh
    Anh rất tự nhiên xích người nhường chỗ
    Tôi khen anh hát rất hay
    Anh mỉm cười
    Nụ cười sao hồn nhiên chất phác
    Tôi rút mời anh điếu thuốc
    Anh lấy trong người cái hộp quẹt Zippo
    Tôi bỗng bật cười to:
    – Thế anh cũng thích xài đồ Mỹ ngụy
    Anh điềm nhiên trả lời:
    – Đây chỉ là kỷ niệm
    Của thằng bạn thân chết ở Bình Long

    […]

  • Cát đợi

    […]

    Cát còn bay trắng bến sông
    Người còn đi trắng mùa mong ước này
    Tôi cầm hạt cát trên tay
    Đêm không còn ấm như ngày có em
    Tôi cầm cả chính tôi lên
    Câu thơ nhặt được phía miền quạnh hiu
    Câu thơ như cát mỗi chiều
    Đem theo chút ấm nắng nghèo vào đêm