Nét sầu
Sài Gòn từ nay chắc buồn
Tôi dối tôi nhiều em biết không
Tôi biết em thường mang thư vào lớp học
Mà lòng sầu muốn khóc
[…]
Sài Gòn từ nay chắc buồn
Tôi dối tôi nhiều em biết không
Tôi biết em thường mang thư vào lớp học
Mà lòng sầu muốn khóc
[…]
[…]
Xin được khóc như người mắc tội
Đã vụng về hất vạt nắng mùa thu,
Vào môi em, khi ấy, tím sương mù
Giờ em cháy như cánh chuồn đỏ lóa.
[…]
[…]
Tôi đi ra
Em vào bóng tối
Mười ngón tay mành mành đan vội
Em nhìn thấy tôi em mãi đi tìm
Tôi biết em mở mắt mà tôi không nói
[…]
Tôi khổ như chàng trai tương tư
Tìm em hò hẹn tự bao giờ
Em là cô gái đi hài đỏ
Rắc bướm hoa vào những giấc mơ
Tôi bé nhưng tôi đã biết rồi
Em là cô Tấm của đời tôi
Bụt về cả những đêm tôi khóc
Đám hội làng bên chẳng được mời
Nước mắt em là chuỗi ngọc xanh
Mắt tôi sông nước sáng long lanh
Em ngồi đãi thóc chiêm mùa trộn
Tôi bắt chim vàng thả lượn quanh
[…]
[…]
Trách gì ý lỡ, lời sai
Cho nhau góc quán đêm dài dung thân
Thôi em trả đó tình gần
Ta xin bóng chiếc, đời cần nhau, đâu?
Vào đây, ghế quạnh, khuya nhàu
Tình như cổ tích đời sau kể thầm.
[…]
Hơi thở của mùa màng rung qua tuổi thơ tôi
Có tiếng chim hót vào tim
Kể về vết nứt ở cổng làng
Về dấu chân của ông tôi, của cha tôi và nhiều người khác nữa
Từ cổng làng ra đi
Khi bình minh chưa vỡ
Chẳng kịp về gọt vỏ những mùa trăng…
[…]
[…]
Bao nhiêu đống lửa đêm quan ngoại
Gió thổi tan tro mỗi sáng ngày?
Trong trời, mây ấy cũ hay mới?
Ải Tây, lần nữa, lại chia tay.
Mãi mãi còn chia tay ải Tây.
Ngày ngày mây lãng đãng qua đây.
Cõi đời giấu một phía mê tưởng,
Đi nép nghìn xưa lạc hiện nay.
[…]
Cây trơ cành héo hắt,
Se sắt bóng thời gian.
Ngọn gió hoang lay nhẹ cánh lá vàng
Còn lưu luyến trên thân đàn vỡ nát.
Cha em là công nhân sở điện Bờ Hồ
Điện là bạn của người Hà Nội
Nên cha vắng lâu rồi bà con còn nhắc hỏi
Cây cột đèn đầu phố rõ cao
Dây gánh nặng hai vai xà sứ
Giống dáng đứng cha em làm sao
Trạm biến thế gần ngã tư Hàng Đào
Cửa sắt suốt ngày im khóa
Mà dòng điện vẫn chia đều mọi ngả
Con nhớ dáng ngồi lặng lẽ của cha
[…]
Em đi rồi, chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt một chiều cớm nắng
Nhấm chùm hoa không chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường.
Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế
Những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi…
[…]