Nhắc đến Ma Lâm
[…]
Chiến tranh quá dài nên người quá khác
Không thể nào vui tiếp rước hoà bình
Đêm đen quá dài nên người quá khác
Không thể nào tin sẽ có bình minh
[…]
Chiến tranh quá dài nên người quá khác
Không thể nào vui tiếp rước hoà bình
Đêm đen quá dài nên người quá khác
Không thể nào tin sẽ có bình minh
[…]
Đêm nằm ngủ võng trên đồi cát
Nghe súng rừng xa nổ cắc cù
Chợt thấy trong lòng mình bát ngát
Nỗi buồn sương khói của mùa thu
Mai ta đụng trận ta còn sống
Về ghé sông Mao phá phách chơi
Chia sớt nỗi buồn cùng gái điếm
Đốt tiền mua vội một ngày vui
[…]
[…]
suốt đời không biết nói
tôi ngồi thức một mình
đốt thuốc lên nhìn khói
đêm vọng về vô minh
Trong mưa nằm lặng đêm qua
Nghe mưa chợt nhớ rằng ta xa người
Hiên ngoài thánh thót giọt rơi
Trong ta lặng lẽ bóng người về ngôi
[…]
[…]
Tay tôi thắp nến cho đời
Thơ tôi cáo phó những lời chia ly
Tôi còn hay đã ra đi?
Tôi đây hay chỉ tử thi rữa mòn?
[…]
Sống là một thứ đi buôn
Mang thân bán vốn, còn hồn cho thuê
[…]
[…]
Lác đác trong mê rụng tiếng đàn,
Hồn ai khóc rợn bốn giây oan?
Gót chân thủa ấy vào mưa gió,
Còn thoảng hơi sương đậu cánh màn.
[…]
[…]
Em đã đến chưa? Sao đêm chợt vắng
Cả cuộc đời xáo động chợt hao đi
Những ngón tay dần chuyển đến hôn mê
Và tà áo phủ chân trời trước mặt.
Chợt thấy đôi khi lòng là quán
Trống tênh dăm ghế bụi mốc cời
Chờ nhau
Bếp đã thành tro nguội
Tay cũng đành
Mười ngón pha phôi
[…]
[…]
Tôi mơ buổi mai trời sáng
Hoa cười nở thắm vườn trinh
Tay súng cầm ngang, miệng hát:
– A ha, này tuổi Thanh Bình
Em lại trở về buồng cũ
Bên chồng ôm ấp con thơ
Tôi lại trở về gác nhỏ
Nhìn em như chẳng bao giờ…
[…]