Trương Chi
Vầng trăng em đứng giữa trời
Lỡ rơi ngàn mảnh gương ngời mặt sông
Ngày tràn đêm vỗ lên bông
Mình ta khua động cả dòng tịch liêu
[…]
Vầng trăng em đứng giữa trời
Lỡ rơi ngàn mảnh gương ngời mặt sông
Ngày tràn đêm vỗ lên bông
Mình ta khua động cả dòng tịch liêu
[…]
[…]
Nhặt được đồng xu cùn gỉ cuối sân
Ngỡ chạm phải tay mình ngày thơ ấu
Những dấu chân lún sâu như lỗ đáo
Từng kiếp người mở mắt… thấy đôi chân cò lội nước mênh mông
Nơi chó đá đầu làng sủa những con trăng
Có tiếng gọi nghe buồn như củi ướt
Thương quê nghèo mẹ tôi ra bến sông
Vớt những câu ca chưa tan vào nước
[…]
[…]
Vụng Ông Lão nuốt người… vực Tôm sôi ùng ục
chúa lêu lổng là anh chàng Từ Thức
những bến sông chưa biết đã thuộc lòng
Chợ Bồng… Cẩm Thuỷ… Ngã Ba Bông
Bà tôi lặn lội bên sông
lả lá chè xanh xuống đò lên chợ
mẹ tôi gồng gánh thay chồng
da bánh mật mòn tre bánh tẻ
Cha tôi mải mê lang bạt kỳ hồ
xây rồi bán nếp nhà không văn tự
phủi tay về đẩy xe thồ
ngán ngẩm những con đường mệt lử
Chú tôi nướng nửa đời biệt xứ
nước mã hồi xin tí đất cắm dùi
cóc chết ba năm quay đầu về núi
khệnh khạng hát câu xin lỗi chân trời
[…]
Tháng giêng, tôi nhớ dịu dàng
Sầu đông chưa tím, nắng vàng đang non
Tháng giêng rét mướt vẫn còn
Còn ai đan áo mắt mòn chân mây?
Tháng giêng mưa lẫn vào cây
Cây thơm vào tóc, tóc bay vào mùa
Hội làng kẻ đón người đưa
Dịu dàng, tôi đợi sao chưa thấy về…?
[…]
[…]
Mơ thấy em trong lành
Như ngày mười sáu tuổi
Mơ thấy con người trên mặt đất
Nắm tay nhau
Ác-lơ-canh khổ nghèo
Thổi ống sáo dưới màn nhung đỏ thắm
Đông-ki-sốt tả tơi
Đi chiến đấu cho đời
Như con tàu nối bờ và biển cả
Những bài thơ mãi mãi ra khơi.
[…]
Anh mang theo trận bão lòng
Lang thang cuối bể, đầu sông. Nửa đời…
Gọi thầm: ơi tóc mây ơi!
Tóc mây ngày cũ, giờ nơi phương nào…
Như có vàng bay trong nắng
Những hàng cây sáng trên cao
Có phải mùa thu về
Trên đầm sen úa nâu
Mùa thu về
Từ những phương trời xa đầy mây
Trên sông tiếng còi tàu vọng về
Mùa thu về
Trời xanh trên những mái nhà vất vả
Chiếc lá bàng cháy đỏ
Trên đường bụi xe sóng người
[…]
Hà Nội chiều nay mưa tầm tã
Ta lại về đây với phố xưa
Nước Hồ Gươm sao xanh dịu quá
Tháp Rùa rơi lệ cười trong mưa
[…]
“Chiều chủ nhật buồn còn ai, còn ai”
Trịnh Công Sơn
Tôi xin nói – Còn Em.
Còn Em trong lít gạo chợ đen
Còn Em xếp hàng mua thịt, mua rau…
Còn Em bán bàn thờ tổ tiên để sống
Còn Em với nỗi lo “kinh tế mới”
Còn Em với những ước mơ…
những bến bờ đi không tới
Sao tôi biết còn Em
Mà lòng tôi buồn vô cùng.
Sài Gòn 1976
Bạn tiễn tôi trở lại Cực Nam
Mười lon muối xưa lời chào chưa nói hết
Luồn qua sông Ba hai lần tôi biết
Nước lá Gia Lai xô đá vang ầm
Đường xuyên sơn ứa máu bàn chân
Rừng khọp rừng buông khô khát
[…]