Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Chuỗi hạt

    […]

    Xin tha thứ cho chúng tôi
    Những kẻ đã có một tuổi trẻ
    Đầy sương mù
    Một tuổi thơ
    Đầy nước mắt
    Mà vẫn còn trong hồn bao ước mơ
    Mà vẫn còn trong lòng bao hy vọng
    Mà vẫn còn trong tim một tình yêu cháy bỏng

    Xin tha thứ cho chúng tôi
    Những tội chúng tôi không hề có
    Nếu nợ đời chỉ có áo cơm.

  • Gửi Nguyễn Trọng Tạo

    Thời anh sống mỏi nhiều câu hỏi mệt
    Đến thời tôi chín bỏ làm mười
    Biên chế cõng mấy nhà thơ tầng trệt
    Ăn nói cao hơn tầm thước con người

    Thời tôi sống ruồi nhặng sành mâm cỗ
    Họ hàng tôm vẫn lộn đít lên đầu
    Chó ngoại hết thời ra kiếm ăn hè phố
    Trẻ bụi đời lòng cạn mắt sâu

    Thời tôi sống vô cảm điều trông thấy
    Dọc đường quan mặt nạ mặt tiền
    Những thầy tu hành đạo trên xe máy
    Hẳn đường về cõi Lạc có gần thêm

    […]

  • Thời mở cửa

    Tác giả:

    […]

    Thời mở cửa, cửa các nhà khép kín với nhau hơn
    …Chỉ có các cửa nhà hàng là mở rộng

    […]

    Thời mở cửa người bán sức mình đứng đầy bên đường Giảng Võ
    Và còn có rất nhiều người chẳng biết bán cái gì.
    Thời mở cửa, vâng. Rất nhiều cái đẹp

    Và cũng rất nhiều cái tốt mãi qua đi.

  • Tôi, một kẻ

    Tôi, một kẻ không gia đình, bè bạn
    Sống một mình, bệnh hoạn xanh xao
    Chai nước con, chiếc điếu hút thuốc lào
    Chiếc giường vải, chiếc bàn bằng gỗ cũ
    Ðồ đạc tôi thế là tạm đủ
    Cuộc sống nghèo hèn, không ước không mơ
    Ngoài thời gian dạy học vài giờ
    Tôi tìm kiếm niềm khuây trong sách vở
    Ít ra khỏi căn buồng con tôi ở
    Chủ nhật, ngày thường tôi thấy như nhau

    […]

  • Một tiếng rao đêm

    Tác giả:

    […]

    Anh nằm nghe qua cửa khám, xa xôi
    Tiếng em bước trên đường đêm nho nhỏ
    Nhưng rồi cũng đủ cho lòng anh lắng rõ.
    Anh thấy em, mình gió thổi nghiêng nghiêng
    Như cây dương liễu nhỏ tóc chưa viền
    Manh áo mỏng che em không kín ngực
    Đầu không nón, bụi sương thầm chấm ướt
    Đuôi tóc chuôi chừng bảy tám năm thôi!
    Ấy chân em leo lên bước đường đời
    Ngày tháng đó trong mủng vài chục bánh.
    Gia tài đó, mấy đồng xu mỏng mảnh,
    Biết bao giờ mà sướng được em ơi!

    […]

  • Bài thơ Việt Bắc (Trích chương X)

    Tác giả:

    […]

    Hãy đi đi!
    Dù đi buồn đứt ruột

    Con tim

    hoen ố
    nhớ thương!

    Đi!
    Dù biết
    khổ đau còn là luật
    của trái đất này
    khi
    nó chuyển mình đi!

    Hãy thù ghét
    mọi ao tù
    nơi thân ta rữa mục,
    mọi thói quen
    nếp nghĩ – mù lòa!

    Hãy sống như
    những con tàu
    phải lòng
    muôn hải lý,

    mỗi ngày
    bỏ
    sau lưng
    nghìn hải – cảng – mưa – buồn!

    […]

  • Lời khai của một thằng hề mất trí

    Tác giả:

    […]

    bong bóng phình to
    hụt hơi nửa chừng bong bóng nổ bụp
    tôi lượm mấy miếng bong bóng rách ngậm trong miệng thổi phù phù
    không có đứa nào nhìn tôi
    đứa dựa cột điện cà lưng cho đỡ ngứa
    đứa cởi áo quơ lên trời giả đò phi ngựa bắn súng
    đứa bẻ lá dỗ em nín cho chị chơi cò cò
    bây giờ tới lúc đạp mạng
    bảy tám đứa tụm lại
    năm mười mười lăm
    hai mươi một trăm
    xa mạng ba bước phải đi tìm
    tôi đứng trời trồng cho một đứa núp sau lưng
    chết rồi
    sau lưng ông điên
    đừng ăn gian
    tôi bị xô ngã chúi cười không được
    bọn trẻ chạy hết còn một đứa đứng chống nạnh đạp một chân lên lon sữa bò rét
    năm mười mười lăm
    một trăm một ngàn
    không thấy thằng nào
    chết hết cả rồi bây ơi
    thôi thôi các con ơi
    đừng buồn phiền điên tàn chi như tôi

    […]

  • Di ngôn

    Tác giả:

    Sau khi tôi chết
    Xin giữ y nguyên dùm mọi dấu vết
    Của những ngày u buồn trĩu nặng hồn tôi
    Ðây: cây bút màu đen sớm tối không rời
    Ðây: cuốn vở cất đầy những mảnh lòng hiu hắt
    Kia: chồng sách không bao giờ ngăn nắp
    Này: góc vườn, hoa rụng trải lối đi
    Trên khung rào thưa, lá khẽ thầm thì

    […]