Ăn mày
[…]
Sáng ra biết thức là còn
Sống trong trời đất như hòn đá lăn
Có người nhịn chẳng dám ăn
Sợ đồng tiền có dấu răng của đời
Lòn tay vô túi loài người
Lương tri ai đó cũng với ít nhiều
[…]
Sáng ra biết thức là còn
Sống trong trời đất như hòn đá lăn
Có người nhịn chẳng dám ăn
Sợ đồng tiền có dấu răng của đời
Lòn tay vô túi loài người
Lương tri ai đó cũng với ít nhiều
[…]
Về ngóng cô nàng xưa cắn chắt
cười lia dăm hạt cốm
Giờ đã nằm sương giậu lả tầm xuân
[…]
[…]
Các em ơi có nghe anh gọi
Cả đội hình đơn vị sắp qua đây
Mười năm hành quân qua bao chặng đường dài
Nay đứng trước các em anh thấy mình rõ nhất
Thấy tan đi những suy tư vụn vặt
Thấy cháy bùng bao ước nguyện thiêng liêng
Cho anh về sống lại những đêm
Đốt ngọn lửa trong gió mùa đông bắc
Ôm tấm chăn chiên còn vương bụi đất
Đi dọc chiến hào nhường hơi ấm cho em
Vẫn còn đây ôi tiếng hát hồn nhiên
Đêm đẩy mảng cùng anh vượt thác
Cả tiểu đoàn qua sông ào ạt
Em đập sóng thìa lìa cho dậy ánh trăng vàng
[…]
[…]
Vui khoác ba lô bước mã hồi
Đường thu vàng ngập lá vàng rơi
Phố xưa quán cũ vành khăn trắng
Máu đỏ chân nhang tím đất trời
Gọi tách cà phê ngồi nhắc nhau
Nghe từng giọt lệ nhỏ men nâu
Trời đêm u hiển trung du lạnh
Đom đóm bơ vơ lạc cõi sầu.
Mẹ ơi, kìa ai đang gọi con trên mây cao.
Họ bảo: “Chúng ta vui chơi từ tinh mơ đến hết ngày
Chúng ta giỡn với sớm vàng rồi lại đùa cùng trăng bạc”
Con hỏi: “Nhưng mà làm thế nào tôi lên trên ấy được ?”
Họ trả lời: “Con hãy đi đến hết cõi đất, rồi giơ tay lên trời con sẽ bay bổng lên mây”
Nhưng con nói: “Mẹ tôi đợi tôi ở nhà, tôi có lòng nào bỏ được mẹ tôi”
Họ bèn mỉm cười, và lơ lửng họ bay đi mất
Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ
Con làm mây nhé, mẹ làm mặt trăng,
Hai tay con ôm mặt mẹ, còn mái nhà ta là trời xanh
[…]
[…]
Tiếng hát như chiều thảng thốt
Tình yêu
…………..thở
…………………qua
……………………….kẽ tay
[…]
[…]
Ngày xưa
Đi trốn
Đi tìm
Đống rơm, đống rạ
Góc bếp, cánh cửa
He hé mắt nhìn
“Ù òa”, “ù ập”
Thế là ú tim
Ngày xưa rất sâu
Ngày xưa rất xa
Quanh quanh bể nước
Men men thềm nhà …
[…]
Ôi nhớ quá, ôi hoa vàng cúc cũ
Mùa hoa phượng đỏ
Mùa lá sen xanh
Mùa bàng kết trái
Mùa mây xây thành
Mây xây thành khói xây thành
Cờ chưa bí đã tan tành pháo xe
Mà lỡ quay về
Dúi tốt đầu đi
Lê sĩ cho kín
Voi về kéo xe
Coi chừng lộ tướng
Ôi bàn cờ khe khắt của lòng ta
Lên không được nghĩa là thua nhất định
[…]
[…]
Ngó lại xanh xanh triều Hán Đế
Từng hàng châu lệ thấm chiên nhung
Quân vương chắc cũng say và khóc
Ái khanh! Ái khanh! Lời nghẹn ngùng…
Hồ xang hồ xang xừ hồ xang…
Chiêu Quân nàng ơi lệ dâng hàng
Lã chã trời Phiên mưa tuyết xuống
Chiêu Quân sang Hồ, xừ hồ xang.
[…]
Tôi cười tôi khóc bâng quơ
Người nghe cười khóc có ngờ chi không?