Uống rượu với ông lái đò bến cũ
[…]
Chén này chú phải cạn nguyên chén
Ơ kìa sao mắt lại se buồn?
Chú về khuya khoắt gay tôm cá
Chỉ có trăng đầy với rượu suông!
[…]
[…]
Chén này chú phải cạn nguyên chén
Ơ kìa sao mắt lại se buồn?
Chú về khuya khoắt gay tôm cá
Chỉ có trăng đầy với rượu suông!
[…]
Em ở bên trời
Trẫm ở đây
Trẫm sầu hôm sớm
Tới hôm mai
Làm thơ gởi tặng
Cho em vậy
Em đáp vài dòng
Cho Trẫm hay
Một sớm mai nào
Rỗi rảnh hơn
Trẫm đi kiếm khắp
Mọi con đường
Gặp em Mọi Nhỏ
Xưa kia ấy
Thoả mộng bình sinh
Một thuở này
[…]
[…]
Buồm vẫn lướt giữa dòng sông mộng tưởng
Những vì sao tha thiết thở bên trời
Dẫu đốt hết những tờ thư trở úa
Thì chuyện mình có lẽ vẫn đau thôi.
Ở xa đất Huế chục năm thừa
Trở lại ngày nay cảnh khác xưa
Cái dại Trường Tiền đâu chẳng thấy
Nóc nhà Thương Bạc hãy còn lưa
[…]
Nỗi đau ngày ấy là, em ạ
Là chút hao mòn của bể dâu
Bể dâu sông bãi con thuyền bé
Trong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
[…]
Này những hàng cây đứng trơ xương
Có đứng như ta đứng nát lòng
Có như ta đứng chờ không hẹn
Một người… không biết nhớ ta không?
Em không thể là người bạn đường của tôi
Em không thể chia sẻ với tôi những khát vọng thầm kín
Tại sao ta không thể nói thẳng với nhau điều ấy
Lại loanh quanh bắt bẻ nhau về những điều nhỏ nhặt?
Trên cõi thế này có biết bao kẻ ta thương mến
Đã không thể cùng ta chung một đường
Nhưng có sao nếu những nụ cười của họ ta vẫn gặp ở không trung
Và những bờ vai vô hình vẫn tựa vào nhau trong xa vắng
[…]
[…]
Đường ra biển có thể dài năm tháng
Mất mát nhiều hơn, gian khổ cũng nhiều hơn
Nhưng một điều chắc chắn phi thường
Chúng tôi sẽ lên bờ vào một ngày nắng đẹp…
Bạn có nghe tiếng gõ cửa cuộc đời mạnh gấp
Vọng từ xa đang nối đến gần?
Là thi nhân xin chớ vội gieo vần
Dù hai chữ viết hoa Định Mệnh
Là nhạc sĩ tài hoa chớ vội ghi lên phím
Tiếng nhân định âm vang…
Thuý Kiều ơi, tôi nghe rõ tiếng đàn
Nàng đang gảy khúc nào mà bổng trầm réo rắt
Tiếng gõ cửa cuộc đời ngày thêm dồn, thêm gấp
Lắng nghe, lắng nghe… chính tiếng đập tay người
Chúng ta mở cửa cuộc đời
Và cầm lái con thuyền nhân định
Giữa biển lớn thuyền chúng ta lướt đến
Sáng toàn thân ánh sáng của con người!
Con đường nhỏ vắt ngang triền cát
Vạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xác
Đường về nhà em trưa nắng cát mù tung
Ơi gió Lào thổi rát miền Trung
[…]
[…]
Đôi bên là nắng
Thu đã đượm vàng
Nắng bay từng giọt – nắng ngân vang
Ở trong nắng có một ngàn cái chuông
[…]