Ngày mai
[…]
Đàn ai
Trong chiều tàn
Tiếng âm rơi
Tan vỡ
Có đem dư hưởng về
Xa thẳm
Em đến
Mồ xưa biếc cỏ vàng
Em hiền như chị
Mắt ngời xanh lam
[…]
[…]
Đàn ai
Trong chiều tàn
Tiếng âm rơi
Tan vỡ
Có đem dư hưởng về
Xa thẳm
Em đến
Mồ xưa biếc cỏ vàng
Em hiền như chị
Mắt ngời xanh lam
[…]
[…]
Anh xoá bao nhiêu trang giấy trắng
Mà đem tâm sự viết thành thơ
Chiều nay có lẽ em buồn lắm
Nhìn mái nhà xưa khói toả mờ
Đêm nay em đọc lời tâm sự
Khẽ hỏi: sao như chuyện của mình?
Em đứng nhìn xa, cơn gió thoảng
Trăng tàn, hoa tạ, trống giao canh…
[…]
Xưa em thả tóc
Hai tà áo bay
Gió lùa qua dốc
Thơm mùa măng mai
[…]
Tiến tửu
chén vơi
trăng đầy hát
Rượu say mèm
sầu tỉnh
hận không say
Thiên lý chữ tuôn lòng nhật bạch
Không tận xanh
thơ thở trắng trời
[…]
Ngũ Hành Sơn năm cụm ngắm sông Hàn
Chùa Non Nước trầm tư hương khói quyện
Đêm Đà Nẵng vọng buồn con sóng biển
Bún chợ Chùa thương nước mắm Nam Ô
Tôi muốn về Trung Phước giữa mùa ngô
Thăm quê ngoại Đại Bình cam đỏ ối
Sáng Duy Xuyên tơ vàng giăng nghẽn lối
Chiều Điện Bàn xe đạp nước thay mưa
[…]
[…]
Nhà anh bên Nàn Sán
Bếp lửa vùi sương mây
Gặp em phiên Cán Cấu
Vòng bạc lồng cổ tay
Ta cưới thôi em nhé!
Cùng trèo núi trỉa ngô
Hái mạch ngon nặn bánh
Nắm chung đuôi ngựa thồ
[…]
Rồi anh sẽ gối đầu lên giấc mộng
Ngủ quên đời trong giường mộ bình yên
Em hãy khuấy hai tay làm biển động
Che giùm anh tiếng đại bác vang rền
Xin em hãy liệm anh bằng tiếng hát
Đắp mặt anh bằng mái tóc em buồn
Cho anh quên những xác người tan nát
Những kẽm gai còn rào kín tâm hồn
[…]
Anh sẽ dựng nhà với chân tay làm cột
Giăng mùng cỏ xanh ngồi đợi em về
Hai chúng mình sẽ bắt đầu hạnh phúc
Tủi nhục nầy rồi con cháu quên đi.
[…]
Nắng úa vờn mi em
Mây xanh hay tóc rối
Đẹp môi em thơm nồng
Tình yêu vương má hồng
Anh hát bài cho em
Ru em yên giấc tối
Ngày mai mưa lưng đèo
Chờ em mùa thu tới
[…]
Đi tu vĩnh viễn giữa đời
Rủ rê dâu biển dưới trời cũng tu
Duy nàng tiên nữ họ Thu
Tên Tràng Giang Phượng tóc nâu bi hùng
Riêng nàng mộng mỵ nấu nung
Nàng tu hay chẳng cũng không hề gì.
[…]
Nhớ sen đi tìm đầm
Gặp toàn bong bóng nước
Quay về hoa vẫn cúc
Anh cầm như trăm năm.
Kẻ ghét cứ phải gần
Người yêu đành xa cách
Mây dẫu thương mặt đất
Không thể nào không bay.
[…]
Chùa xưa sư vẫn đây
Khói nhang buồn thăm thẳm
Phật thấu hết mọi điều
Hỏi em, đành im lặng.
Bồ đề mùa lá rụng
Bay mờ trong hư vô.