Tản mạn nước
[…]
Giếng cha đào thủa một hai
Dây gàu nối mãi cho dài vấn vương
Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
[…]
[…]
Giếng cha đào thủa một hai
Dây gàu nối mãi cho dài vấn vương
Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
[…]
[…]
Em làm nát cánh mưa ngâu
Những mùa thu úa nhịp cầu đã trơn
Tay tôi gầy nhánh cúc buồn
Con sông đã cũ nước còn chảy xuôi
Giờ em áo mỏng quê người
Bỏ rơi sợi tóc môi cười lạnh căm
Đêm dài ở phía xa xăm
Mắt khuya khép mộng trăm năm đã tàn
[…]
Một ngọn đèn xanh, mấy quyển vàng,
Bốn con làm lính, bố làm quan.
Câu thơ, câu phú sưu cùng thuế,
Nghiên mực, nghiên son tổng với làng
Nước quạt chưa xong, con nhảy ngựa
Trống hầu vừa dứt, bố lên thang
Hỏi ra quan ấy ăn lương vợ
Đem chuyện trăm năm giở lại bàn.
Hồn anh như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo em
[…]
mệt nhoài ta rồi người lớn ơi
ta về chơi với trẻ con thôi
trẻ con pha rượu bằng hoa rụng
rượu uống say mà không mềm môi
[…]
Sau chiến tranh con nhớ về quê
thắp nén nhang cho người đã khuất
lượm mảnh đạn trong vườn
rèn dao rèn cuốc
vỡ đất phá rừng
trồng thêm lúa mới
nhớ xây mồ cho người chết oan
lấp hố bom con nhớ rào làng
con nhớ quên những ngày tủi cực
nhớ ta là dân tộc Việt Nam
1.
Về đi
những linh hồn trong gương mặt sạm nắng
bàn chân nứt nẻ ngấu bùn
bàn tay máu bật ra từ móng
lang thang làm chi trên cánh đồng chiều
Hồn lẫn vào đâu trong rơm rạ
2.
Về đi
đừng ngược xuôi tất tả
chợ Hôm vãn rồi, lều tranh nắng quái
măng giá, rau dưa cũng là thơm thảo
đừng khóc một mình, đừng gọi người quay lại
phía xa kia có hoàng hôn đứng đợi
3.
Về đi
những chuyến xe đã dừng từ lâu
hàng ghế trống sao Hồn còn ngồi
xoè bàn tay vàng mã
[…]
[…]
Có thể nào anh lại sẽ ngẩn ngơ
Ba mươi năm có ít đâu, ba mươi năm quá ngắn
Con cái, cửa nhà, đồng tiền tất bật
Tiếng nước chảy trong nhà, chim khách hót ngoài sân…
Nồng ấm nhích lên, cực khổ xa dần
Anh quen có em như quen vào cánh cửa
Đóng lại lúc anh đi, khi anh về rộng mở
Xao xuyến thanh bình, yên ả lúc xô nghiêng
[…]
[…]
Than ôi, trời đẹp nhưng trời buồn,
Như cảnh tươi màu rạp cải lương
Tôi đội tang đen cùng mũ trắng,
Ra đi không hẹn ở trên đường.
Rưng rưng hoa phượng màu thương nhớ,
Son đậm bên thành một sắc xưa
Cánh rực đòi cơn rơi lối đỏ,
Bên chân ghi đọng dấu bao giờ.
[…]
Tin hay không- tùy anh
Lá thư ấy, em viết rồi không gửi
Bao đợi chờ nén dồn thành… giận dỗi
Thư chẳng còn, nỗi nhớ vẫn vấn vương
[…]