Em nói
Em nói: mưa chiều nay ấm
Ướt mèm, anh bỗng hết run
Em nói: phố chiều sao vắng
Người xe bỗng chốc trống trơn
[…]
Em nói: mưa chiều nay ấm
Ướt mèm, anh bỗng hết run
Em nói: phố chiều sao vắng
Người xe bỗng chốc trống trơn
[…]
[…]
Hạt mưa gần nhắc nhủ
Hạt xa theo nối lời
Đêm nay chưa nhà ngủ
Mà mưa rừng cứ rơi
Mưa lầm rầm trong rừng
Mưa xoay tròn không trung
Hai bờ mưa mờ mịt
Con đường vòng mông lung
[…]
[…]
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
[…]
Khói thuốc buồn nhẹ tỏa trắng… tan mau
Làm lính trận, đời cầm bằng điếu thuốc
Xin lời nguyện: một mai khi tàn cuộc
Em vẫn là mây trắng giữa trời xanh
Ta lại về, qua chốn cũ thanh bình
Ngõ nhà em đã ngập đầy xác pháo
Bước chân quen nghe lòng tràn giông bão
Chuyện ngày xưa thành cổ tích trong hồn
[…]
[…]
Bây giờ em ở đâu
Cô gái nghèo của bến tàu
Đôi mắt màu mưa ướt đẫm
Tôi yêu trái đất này sao được
Người ta ném bom xuống làng xóm chúng tôi
Những máy bay nhanh hơn tiếng động
Những người con trai của một thành phố khác
Cày nát đất tôi rồi
Bao đứa trẻ con đã chết
Dưới mặt trời ô nhục
Trái đất mình đẹp lắm phải không em?
[…]
Anh đi ngày quốc nạn
Sông Hồng chưa hết đau
Nước mất dân xứ Bắc
Dắt nhau vào Cà Mau
Trường Sơn hai khúc máu
Vĩ tuyến một sông sầu
Thương mùa thu tháng tám
Non nước lạc về đâu.
[…]
Vầng trăng em đứng giữa trời
Lỡ rơi ngàn mảnh gương ngời mặt sông
Ngày tràn đêm vỗ lên bông
Mình ta khua động cả dòng tịch liêu
[…]
[…]
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.
[…]
Và bông trang nở thật điềm nhiên
Lũ ve lại học bài trong khóm phượng
Chong chóng lượn trời ơi chong chóng lượn
Giấy trắng và áo trắng các em tôi
Giấy trắng và áo trắng các em ơi
Hôm nay là hai hàng sầu đông không lá khóc
Nếu là đứa trẻ mười hai đi học
Cho tôi ngồi hát giữa cỏ cây
Cho tôi ngồi hát với em đây
Thương cho hết những ngày em áo rách
Phượng hồng ngỡ ngủ quên trong sách
Những cánh hè nay hát giữa tay em…
[…]
Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ đuợc mảnh trăng chiều trên tay,
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.
Sông Thương như gỗ hóa trầm
Mùi hương để vết tím bầm trên da.
Sông thương từ buổi em xa
Tay anh quờ xuống hóa ra bị chàm.
Em đi như chim về ngàn
Để rơi một cánh hoa tan nát chiều.
[…]