Buổi sáng của một ngày vui
Em thức dậy sáng nay
Trên môi tươi có nụ cười rạng rỡ
Đôi chim xanh gọi bình minh về bên vành tổ
Hoa đón chào tia nắng sớm ban mai
Mây trắng trời cao lờ lững khoan thai
Trên biển vắng xôn xao bờ sóng vỗ
[…]
Em thức dậy sáng nay
Trên môi tươi có nụ cười rạng rỡ
Đôi chim xanh gọi bình minh về bên vành tổ
Hoa đón chào tia nắng sớm ban mai
Mây trắng trời cao lờ lững khoan thai
Trên biển vắng xôn xao bờ sóng vỗ
[…]
[…]
Đặt tên cho con
là Đường là Mật
Mai sau lớn lên
Con mang tiếng hát ngọt ngào
Thay nỗi đắng cay chua xót
Con người áp bức lẫn nhau.
Đặt tên cho con
là Ruộng là Vườn
Mai sau lớn lên
Con làm người Việt Nam da vàng
Biết quê hương mình tan nát
Đạn bom ghim sâu thương tích
trên thi thể nước non
Biết biển sông ngầu đỏ
Núi cao lở lói
Nương rẫy khô cằn.
Đặt tên cho con
là Việt là Nam
Mai sau lớn lên
Con không làm người Âu người Mỹ
Nhìn đồng bào con đói no lây lất
Bằng đôi mắt ngoại nhân hờ hững
lạnh lùng
[…]
Chiếc áo quê hương dáng thướt tha
Non sông gấm vóc mở đôi tà
Tà bên Đông Hải lung linh sóng
Tà phía Trường Sơn rực rỡ hoa
Vạt rộng Nam phần chao cánh gió
Vòng eo Trung bộ thắt lưng ngà
Nhịp tim Hà Nội nhô gò ngực
Hương lúa ba miền thơm thịt da
[…]
Đất quê ta mưa rơi tháng tám
Trời cuối thu mây xám xây thành
Đêm nghe nước giọt mái tranh
Thương con chim nhỏ động cành thiên di
Ruộng quê ta mùa se nắng hạ
Con trâu hiền đứng thở trong mưa
Có cha bắt nước trổ bờ
Dưới hàng cây mát nằm mơ gió chiều
Mẹ đem cơm gót xiêu triền cát
Nón cầm tay đứng quạt ven đường
Tóc mai bay gió đưa hương
Cha nghe mùi tóc cơ chừng rất quen
[…]
[…]
Chim chìa vôi chuyền cành múa hát
Trên hư không ve cưới mùa hè
O có nghe suốt dọc đường về
Sỏi đá gọi tên người yêu dấu
Hoa tầm xuân tím hoang bờ giậu
Lòng anh buồn chi lạ rứa thê!
Nón nghiêng vành nắng chết đê mê
Anh mê sảng theo chiều tắt chậm
[…]
[…]
Anh đi trong hiu hắt
Mơ về trong bao la
Mùa xuân lên tiếng hát
Giữa ngày đông nở hoa
Hội nhân gian nước mắt chan hòa
Trên những tro tàn vữa vụn
Đã qua rồi: bóng tối đã trôi xa…
Ai đi trong tình yêu
Ai về trong nỗi chết
Hai mươi năm một tiếng kêu chiều
Những muộn phiền làm sao nói hết
[…]
[…]
Nhẹ nhàng như giấc mơ, nặng nề như tuyệt vọng
Tất cả rơi, tất cả tan
Xác tàn này thời gian gom nhặt
Cái gì cần cho lửa. Lửa cháy lên
Cái gì cần cho sông. Sông đón nhận
Cái gì cần cho cây. Cây sẵn sàng
Cái gì cần cho đất. Đất hân hoan
Nhưng mảnh vỡ của tình yêu tôi nào biết có còn?
[…]
[…]
Con ngồi mặc yếm chít khăn
Tưởng nhớ bờ đê heo may gió thổi
Con sông Linh Giang lũ ào cuộn đỏ
Hoạ sĩ nhìn
Hoạ sĩ vẽ chân dung
Vẽ xong rồi đặt trước bàn hương
Chẳng ai nghĩ không phải là hình mẹ
Đôi mắt buồn treo hai giọt lệ
Sinh thời mẹ vẫn khóc vì con.
Trên đất Chí Linh nay
Xuân như vừa đến sớm
Trời đã dày thêm nắng
Bốn bề nghe xôn xao
Gió xe cuốn ào ào
Rung đôi bờ Phả Lại
Những cánh buồm tiếp nối
Rủ nhau bay về đâu
Có ghé vào cảng mới
Bên bờ sông Lục Đầu?
[…]
[…]
Anh cúi xuống
Xoa đầu đứa bé bụng ỏng da chàm
Chân tay lem luốc
(Và anh nín thở cả mũi cả mồm)
Tôi sẽ chụp hình anh
Đang chăm sóc vỗ về âu yếm trẻ con.
Anh mang bao tay
Cầm hộp sữa tấm khăn
Trao cho người đàn bà bệnh hoạn ôm con
(đứa bé tong teo như thân mèo đói)
Tôi sẽ chụp hình anh
Đang chia cơm sẻ áo với kẻ cơ bần
[…]