Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài cho hải đảo hờn căm

    Tác giả:

    Lời biển gọi cuối năm
    Hờn căm trừng mắt lửa
    – Hỡi Hoàng Sa, hỡi Hoàng Sa …

    Mẹ đứng mũi Sơn Chà
    Gửi hồn ra Ðông Hải
    Ðảo nổi giận nên biển cuồng sóng dậy
    Ôi, đất nước ông cha: tay đứt lòng đau
    Súng thét khơi xa, sao lửa đốt trong đầu
    Lòng mẹ bời bời: ruột mềm máu chảy
    Mắt mẹ trông vời, triền môi run rẩy:
    – Hỡi Hoàng Sa, hỡi các cháu con ta?

    Con cháu mẹ
    Năm mươi đứa làm anh hùng của bể
    Năm mươi con thành dũng sĩ Trường Sơn
    Bốn ngàn năm mài nhọn mũi căm hờn
    Phóng mắt hận, nghiến răng ghìm giặc Bắc.
    Cờ Nương Tử phất bay hồn xâm lược
    Gươm Mê Linh thét máu nhuộm đầu voi
    “Trèo lên đỉnh núi mà coi
    Dáng Bà quản tượng trăng soi ngời ngời.”

    Cửu Chân hề, Cửu Chân ơi!
    Gót nhi nữ ra khơi
    Ðạp tan luồng sóng dữ
    Chém cá tràng kình, rạng danh liệt nữ
    Dũng khí Nhụy Kiều gục mặt Bắc quân!

    […]

  • Gửi Nguyễn Trọng Tạo

    Thời anh sống mỏi nhiều câu hỏi mệt
    Đến thời tôi chín bỏ làm mười
    Biên chế cõng mấy nhà thơ tầng trệt
    Ăn nói cao hơn tầm thước con người

    Thời tôi sống ruồi nhặng sành mâm cỗ
    Họ hàng tôm vẫn lộn đít lên đầu
    Chó ngoại hết thời ra kiếm ăn hè phố
    Trẻ bụi đời lòng cạn mắt sâu

    Thời tôi sống vô cảm điều trông thấy
    Dọc đường quan mặt nạ mặt tiền
    Những thầy tu hành đạo trên xe máy
    Hẳn đường về cõi Lạc có gần thêm

    […]

  • Em mơ có một phiên tòa

    Tác giả:

    […]

    Bom và súng
    Giết một dòng sông
    Giết một con đò
    Có mẹ em và năm mươi cuộc sống
    Cô gái bằng em
    Mắt nhìn vào hy vọng
    Có em nhỏ bằng em em
    Thích chơi bi và chạy trốn…
    Bom và súng
    Ai dạy mi giết người
    Bầy giặc lái cúi đầu câm lặng.

    Có khác chăng sông Hồng
    Dòng Pô tô mác nước xanh như thạch
    Nước xanh, nước hồng đều cùng nước dòng sông
    Nếu bom đạn Việt Nam đổ xuống dòng Pô tô mác?

    Em trừng mắt nhìn lũ người làm giặc
    Chúng câm lặng cúi đầu.

    Bầy giặc lái cúi đầu câm lặng
    Chúng đã tắm tuổi thơ trong lòng mát dòng sông
    Chúng đã ngắm biển đêm sau một ráng trời hồng
    Chúng đã hái nho về ngâm rượu
    Chúng biết mặc áo quần đủ kiểu
    Biết hôn mẹ và hái hoa…
    Nhưng tay chúng lại biết cầm cả súng.

    […]

  • Cảnh già

    Tác giả:

    Nhớ từ năm trước hãy thơ ngây
    Phút chốc mà già đã đến ngay
    Mái tóc chòm đen, chòm lốm đốm
    Hàm răng chiếc rụng, chiếc lung lay
    Nhập nhèm bốn mắt tranh mờ tỏ
    Khấp khểnh ba chân dở tỉnh say
    Ông ngẫm mình ông thêm ngán nỗi:
    Đi đâu, giở những cối cùng chày!

  • Gửi anh

    Tác giả:

    […]

    Không kịp ngả lưng trên giường tuổi nhỏ
    Anh lại ra đi. Đồng đội đang chờ.
    Em một mình nằm nhớ những ngày xưa,
    Cứ hối lúc gần chưa biết thương nhau nhiều nữa.

    Mẹ không còn để gói cho anh nắm cơm nếp đỗ,
    Vụng về em giã gạo cối vừng.
    Anh đi rồi, mùi thơm mãi bâng khuâng…