Thời gian
Tiếng chim hót sáng trên cành
Tự bao giờ gió thổi xanh mặt hồ
Lá vàng với lộc non tơ
Tôi nâng niu cả hai bờ thời gian.
Tiếng chim hót sáng trên cành
Tự bao giờ gió thổi xanh mặt hồ
Lá vàng với lộc non tơ
Tôi nâng niu cả hai bờ thời gian.
[…]
Chén vơi quan họ ngà ngà
Lá răm mắt gió cuốn tha về vườn
Bên này bóng xế ngang sườn
Chiều xâu chỉ hát vòng cườm cỏ may.
[…]
Ngẩn ngơ chiếc bóng chiều tà
Ngó mình, mình lại ngỡ là sớm mai
Bắt đầu, lại bắt đầu thôi
Trắng nguyên trang giấy bồi hồi đợi ta
Ngẫm nhìn vũ trụ bao la
Huyền cơ đóng lại mở ra cũng thường
Lòng này mở đón yêu thương
Giã từ nhé! Nỗi chán chường lạnh tanh!
Ngại gì tóc lụi màu xanh
Lỡ khi bạc phếch tim mình mới lo
[…]
[…]
Từ khi lá hết thời trang
Người đem ánh sáng ra quàng thịt da
Từ khi tin có hồn ma
Người lo tâm chính có tà bên trong
Từ khi xuất hiện hoa hồng
Người yêu người thật vậy không hỡi người…
[…]
[…]
Dáng người mang bóng ca dao
Yếu lòng thì hát khát khao thì đàn
Buồn hơn cứ dạo nhạc vàng
Còn không kiếm một cô nàng tò te
[…]
[…]
Biết ơn sợi tóc trên đầu
Buộc ta vào những nhiệm mầu khói sương.
[…]
Cánh chim vừa liệng dao cau
Dòng sông đã ngậm bã trầu phù sa.
[…]
[…]
Sen tàn chờ gió rung chuông
Mưa như dây níu con đường vào chân
Hồn hoa ngủ giữa tay cầm
Mắt người khóc tựa ướt đầm cánh ong…
Ðem thời gian bắc cầu vồng
Gieo cơn mưa xuống cánh đồng tuổi thơ.
Hoá thân giọt nước mùa hè
Một đêm trở gió bay về với thu
[…]
Anh vừa đọng xuống thu gầy
Ðã đông thành đá phủ đầy rêu xanh.
[…]
Lơ ngơ mình với hừng đông
Lặng nghe ngày rạng giữa lòng bồng bênh
Mau về tha cả rơm xanh
Mùa lên hơi ấm vây quanh vội vàng.