Chiều mưa uống rượu
[…]
Sao tôi cứ là mây viễn xứ
Thèm về soi giữa mắt nhung xưa
Mà không là một vầng trăng tỏ
Nở giữa lòng em cả bốn mùa
Mưa rụng thêm hồn tôi nữa đây
Chiều tàn rượu hết sầu chưa say
Mai về tay níu vai cầu cũ
Cởi áo xưa buồn cho gió bay.