Mưa chiều nay
Mùa mưa nghe trời ướt mắt xanh
Gió thổi mưa xưa hờn kinh thành
Hôm nay lưu luyến về bên ấy
Em lạnh lùng không khi nhớ anh
[…]
Mùa mưa nghe trời ướt mắt xanh
Gió thổi mưa xưa hờn kinh thành
Hôm nay lưu luyến về bên ấy
Em lạnh lùng không khi nhớ anh
[…]
[…]
Cánh võng đầu tiên ru tôi
Là mảnh lưới cha tôi cắt ra từ tấm lưới còn dính đầy vẩy cá
Trong giấc mơ tôi không có tiếng côn trùng
Tiếng cá quẫy khuấy vào tôi tăm sóng
Cha nhóm lửa lui cui: mùi cá nướng
Da thịt tôi bỏng rộp tiếng xèo
[…]
Mẹ đong biển vơi đầy miệng thúng
Nửa xõa xuống giờ, nửa ngấm vào xưa
Chiếc đòn gánh xoắn mẹ theo thớ gió
Sấp ngửa đi dọc lát sóng cuối mùa
[…]
[…]
Có phải không Tố Chân
Lời yêu nhau đầu tiên là nước mắt
Lời tin nhau dài lâu là sự thật
Trong suốt hồn ta
Như một bài hoan ca
Của đàn họa mi ngập ngừng buổi sáng
[…]
Có phải không Tố Chân
Tháng tám năm nào anh cùng bạn bè bị bắt
Những lá thư tình em gửi qua cửa ngục
Vo tròn trong gói xôi thơm
Và em gửi lời hôn anh bí mật
Trong bao thuốc xanh nét chữ rất tròn
Có phải không Tố Chân
Mùa đông năm nào anh trong lao xá
Tay run mở gói nhận khăn quàng
Em đan những đêm vội vã
Từng mũi nhớ thương
Làm sao anh quên được
Chiếc khăn tay run rẩy sau tường
Trời mưa… Từ giã
[…]
[…]
Bây giờ con sống đây bên những người đã chết
Bên những người đang chết
Cuộc sống mù lòa giữa mặt trời đen
Con mang máng thấy mình còn sống
Khi ngồi âm thầm đếm nhịp trái tim
Và con đếm nhịp trái tim
Trong cơn hấp hối
Những nhịp im lìm như móng chân rắn mối
Bước vào trong nỗi ăn năn
Những nhịp băn khoăn
Như những lá rơi tình đầu chờ đợi
Những nhịp giận dỗi
Thuở con thơ đòi mẹ bế bồng
Những nhịp ngoan hiền như gió thoảng bờ sông
Căn nhà mình, mẹ con cơm cá
Và con rùng mình những âm thanh lạ
Xoáy tròn trong mỗi thớ tim
Con nghe tiếng kêu la của bà mẹ đi tìm
Quờ quạng xác con trong căn nhà gạch vụn
[…]
Mùa thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Rưng rưng rượu đỏ tràn ly
Mùa thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công trường lá đổ
Ngóng em kiên khổ phút, giờ
Mùa thu âm thầm
Bên vườn Lục-Xâm
Ngồi quen ghế đá
Không em buốt giá từ tâm
Mùa thu nơi đâu?
Người em mắt nâu
Tóc vàng sợi nhỏ
Mong em chín đỏ trái sầu
[…]
Có những kẻ suốt đời làm nô lệ
Chết bỗng dệt thêu thành những vĩ nhân
Lại có kẻ xưng vĩ nhân chuyên nghiệp
Chết nấp vào nô lệ chẳng toàn thân.
[…]
[…]
Tổ quốc Tổ quốc
Người còn bận với quyền uy lâu đài chiến tích
không kịp làm đại tang tiễn đưa triệu triệu người đã khuất
nên dân tộc mãi day dứt dưới đường cày
không thoát khỏi khúc gian lao
Này em yêu
Anh muốn kể em nghe
Điều anh vừa khám phá ra chiều nay
Có niềm vui vỡ tràn trong tim
Chạy nhảy trên rừng cao biển rộng
Bay lượn khắp bầu trời xanh
Niềm hạnh phúc vô bờ
Hòa nhập trong cây cỏ
Như gió như mưa như khí trời như ánh sáng
Nhìn mặt nhau sớm mai
Tình lên cao vời vợi
Anh cũng vừa khám phá ra chiều nay
Có nỗi buồn sâu như biển xanh rộng như vũ trụ
Chìm lắng tận đáy hồn
Len trong từng hơi thở
Nỗi buồn òa vỡ chiều thác lũ
Chiều mưa rưng rức sầu trên hàng cây trên môi mắt
Đêm mưa trỗi nhạc mưa đong đưa bài ca mộng ảo
[…]
Nốc cạn cho say đời biệt xứ
Mềm môi chưa sạch nỗi rêu rong
Máu lửa trôi dài cơn mộng dữ
Mịt mờ nhân ảnh bạc lòng không
Đếm tuổi nhọc nhằn thêm tóc bạc
Đếm tiền chưa đủ một cuộc say
Lỡ đường đau tủi vài câu hát
Én lạc ghềnh khơi mây trắng bay
Ở đâu, tuổi trẻ dường thấp thoáng
Bom đạn rền vang vẫn ngất cười
Tiễn nhau sông nước còn vô hạn
Xuôi ngược bềnh bồng chuyện diễu chơi
[…]
Một sớm người đi theo mây bay
Ta say nằm lạnh suốt đêm dài
Tỉnh ra thấy cụm hoa đầu ngõ
Ta vẫn còn hay nụ tàn phai?
Nửa đêm tỉnh dậy thấy sao rơi
Ta nghĩ người đang ở cuối trời
Ơi những đám mây còn lãng tử
Xin để hồn chùng trong đêm khơi
Ôi má người từ nay thôi hồng
Gió cũng trầm hương tóc thôi hong
Mai sau thoảng nhớ mây vườn cũ
Ta yêu người bằng mối tình không.