Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Đêm cuối năm uống rượu một mình

    Tác giả:

    […]

    Rót đau thân thế mơ hồ
    Nửa khôn ngoan thức, nửa rồ dại mê
    Ngó đời lăn lóc vòng xe
    Rã rời xích chuyển ê chề bánh quay
    Ngó lui hun hút đêm dài
    Những xuân đã lánh những đời đã xa
    Rót thêm ly nữa mời ta
    Cái say như muốn chuyển qua cái sầu…

    Bốn mươi lăm tuổi rồi sao?
    Ngó gương xưa thấy tóc nâu rối bù
    Trán hằn dăm lũng ưu tư
    Cuộc chơi trần thế chừng như mỏi mòn

    […]

  • Gánh nước chiều ba mươi

    Tác giả:

    […]

    Thùng nước cuối năm sóng sánh, thầm thì
    Bốn mùa đi dồn một ngày đầy ắp,
    Có cánh én chao nghiêng thùng nước bạc
    Có nụ cười em long lanh mây bay.

    Gánh nước em đi mát cả hàng cây
    Gọi lộc nảy, hoa xòe ríu rít
    Thời gian trôi nhanh, thời gian bịn rịn
    Bỗng nhịp nhàng theo bước chân em.

    [..]

  • Đêm thu nghe quạ kêu

    Tác giả:

    Từ Ô y hạng rủ rê sang,
    Bóng lẫn đêm thâu tiếng rộn ràng.
    Trời bến Phong Kiều sương thấp thoáng,
    Thu sông Xích Bích nguyệt mơ màng.
    Bồn chồn thương kẻ nương sông bạc,
    Lạnh lẽo sầu ai rụng giếng vàng.
    Tiếng dội lưng mây đồng vọng mãi,
    Tình hoang mang gợi tứ hoang mang.

  • Ô cửa sổ

    Tác giả:

    Ô cửa sổ màu sơn đã nhạt
    Chút nắng chiều lặng lẽ ra đi
    Một gương mặt buồn như bình hoa đã vãn
    Một không gian chờ đợi điều gì?
    Đã như thế nhiều ngày, nhiều tháng
    Dòng sông qua và gió đi qua…
    Ô cửa sổ màu sơn đã nhạt
    Một bình hoa, không có bóng hoa
    Tôi chờ đợi. Có thể em chờ đợi
    Hai trái tim không cất nên lời
    Vườn lá rụng cành đã ra lớp mới
    Bãi ngoài sông thêm mấy sa bồi…

    […]

  • Tháp Chàm

    Tác giả:

    […]

    Còn đây vũ nữ lả lơi
    Trăm năm vẫn múa không người lại xem
    Thần tình yêu nép bên thềm
    Mũi tên số phận chưa tìm đích bay

    Còn đây một mẩu cánh tay
    Một bàn chân gãy, một cây gươm cùn
    Một con ngựa mất yên cương
    Một cây cung cháy, lửa cồn xung quanh

    […]

  • Còn đó nỗi đau

    Quê hương còn đó nỗi đau
    Trầu không trổ lá buồng cau chột lòng
    Em về buổi chợ chiều đông
    Lẻ loi đôi guốc mộc không tháng ngày

    Buồn nghe tóc chảy trên vai
    Sầu giăng lên mái lá vài giọt mưa
    Chiều buông xuống chén khoai khô
    Nuốt trăm miếng đắng cay bờ môi em

    Ðèn khuya trước ngọn gió đêm
    Hắt hiu kéo sợi chỉ thêm muộn phiền
    Sờn vai áo rách niềm tin
    Em khâu chi nữa thêm nghìn vết thương

    Bụi gai tàn bên nhánh sông
    Sầu theo nước cuốn đôi dòng cuồng lưu
    Em ngồi mơ chén cơm chiều
    Buồn con chim hót quạnh hiu góc rừng.