Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Nhân một đám cưới, thử nói về tình yêu

    Tác giả:

    […]

    Cái thiệp cưới trên tay ấm áp màu trời
    Tôi gọi vợ mình và biết mình có lỗi
    Tất bật ăn làm, quên ngày mình cưới
    Trước hạnh phúc bạn bè, em có trách anh không?
    Bỗng nhiên gặp một phút rưng lòng
    Tôi nắm tay vợ mình, cố mường tượng ra lần thứ nhất mình đã nắm
    Cái bàn tay bây giờ khác lắm
    Nếp nhăn chảy qua thời mình yêu…

    […]

    Bạn mình lấy vợ em có vui không?
    Cái anh chàng lênh khênh tưởng như đi suốt đời mình không cần chỗ tựa
    Cái anh chàng có thể làm thơ bằng tiếng mẹ mình và giảng thơ bằng ngoại ngữ…
    Tính tế và cởi mở
    Thường mang đến niềm vui cho đám đông…

    Cái anh chàng đôi lúc tưởng có gì rồi mà hóa ra không
    Và đột ngột đang không thành có
    Như sáng nay bàn tay của gió
    Lật tờ vui: cái thiệp cưới trên bàn!
    Thế là thật rồi
    Cuộc sống qua trang
    Hai bạn sẽ gặp trên vở mình những gì chúng tôi đã viết
    Hạnh phúc tuyệt vời và yêu cầu quyết liệt
    Đối mặt ta phía trước con đường…

    […]

  • Mùa vông Phan Thiết cũ

    Tác giả:

    Hè rồi… Phan Thiết đỏ hoa vông, tôi ở xa xôi nhớ quá chừng! Nhớ chỗ mình sinh, mình được lớn, một thời thơ dại vượt con sông. Con sông đầy xác hoa vông rụng quấn quyện chân cầu không muốn trôi… Mà biết bao nhiêu người bỏ xứ, đi đâu? Có thể cuối chân trời! Phan Thiết của tôi và của bạn, sáng nay ai nói rất buồn hiu. Tôi ngồi với bạn bên hè phố, khuấy cốc cà phê tưởng thấy chiều! Chút khói chiều vương vương hoa vông. Phan Thiết khi không nhớ não nùng. Xe ngựa cọc cà đi cọc cạch, bạn buồn khuấy mãi muỗng coong coong… Đó, hồi Phan Thiết còn xe ngựa, con ngựa đôi khi hí giữa đường. Giờ, giữa đường đây, trời đất khách. Thuốc tàn mấy điếu khói vương vương…

    […]

  • Hợp tấu

    Tác giả:

    […]

    Ta vừa gặp ta
    Ánh sáng nằm nghiêng ngã ngửa
    Màu sắc dựa thành muôn cánh cửa
    Đêm và trưa
    Âm dương hòa đôi lứa
    Cảm giác tìm nhau tắm rửa
    Không gian với thời gian lần lựa
    Gặp nhau vừa khi đúng giữa
    Trong một giờ thiêng chung đụng
    Ấm cúng vô cùng
    Và sâu thẳm mông lung …

    […]

  • Dâng má thương

    Từ đáy thời gian, dậy tiếng ru,
    Ầu ơ lời má, giọng trầm phù
    Má ơi, hồn đất bao năm thiếp
    Bỗng chốc trưa nay vẳng, tít mù.

    Kẽo kẹt xà nhà tiếng võng đưa
    Đâu đây đồng vọng cõi xa xưa:
    Thổ ngơi thơm phức; hồn ma cũ,
    Lòng rộn vui mà mắt lệ mờ.

    Ngày qua, năm tháng cứ trôi xuôi
    Một phút nhớ xưa, thoắt ngậm ngùi.
    Những ngỡ tro tàn trong bếp lạnh,
    Hay đâu than ngún dưới tro vùi.

    Ngược dòng năm tháng mấy dòng này
    Những áng tuyết xưa gợi lại đây
    Gởi cả muôn thương cùng vạn nhớ…
    Tân Uyên đất má, thảm vơi đầy.

  • Ngoài quy luật

    Tác giả:

    Dù sâu đến thế nào
    Mọi vết thương
    Có một ngày kín miệng
    Nhai quy luật này
    Anh đắp vào chỗ trái tim

    Khốn khổ trái tim anh
    Không nằm trong quy luật

    Cây bị đốn – Đâm chồi
    Nỗi đau tầm gởi
    Mọc lên!

  • Hoa khế

    Tác giả:

    Chiều nay anh lại trở về đây
    Giặt áo cho con bên giếng này
    Gàu nước kéo lên nghe nằng nặng
    Không biết lòng xa, em có hay?

    Mặt nước ngày xưa có sâu hơn
    Rêu có xanh thêm, bờ giếng mòn
    Lỗ chỗ thành xưa nhiều dấu đạn
    Anh nghe lòng chùng bên áo con

    Giếng nước ngày xưa em soi mặt
    Soi tuổi thơ ngây, tuổi hẹn hò
    Nước đã thấm vào nghìn lớp đất
    Anh về màu nước vẫn như xưa

    Bên giếng ngày xưa anh đến chơi
    Những đêm trăng lọc một khoảng trời
    Hai đứa nhìn nhau qua thành giếng
    Trên đầu hoa khế, bóng trăng rơi

    […]

  • Nhạc đời

    Tác giả:

    […]

    Trong ánh nắng chiều, dưới bóng tre đưa
    Lời thiên nhiên cũng mềm như tiếng mẹ
    Những chú dế mèn hòa âm rất khẽ
    Khiến con nhện buồn chùng cả đường tơ
    Tôi nằm trong nôi mắt khép rất hờ
    Mẹ vỗ bàn tay đều như nhịp phách
    Và lũ côn trùng hẹn nhau trong đất
    Có đàn kiến vàng tiếp gạo nuôi quân
    Con mối cánh dài trùm kín gót chân
    Và anh ve sầu là người nhạc trưởng
    Tôi nằm trong nôi nghe mùa chuyển hướng
    Thời gian đi theo tiếng hát muôn loài:
    Giọng rất cao là anh chìa vôi
    Giọng lửng lơ là anh chiền chiện
    Con dế con giun giữ phần nhạc đệm
    Con oanh con yến tấu khúc xuân vui
    Con quạ con diều kêu tiếng ngậm ngùi
    Con cú cầm canh buồn như dấu lặng…

    […]

  • Với bạn bè ở miền núi

    Tác giả:

    Nhớ chúng mày
    Xót xa như nhớ tao bị phân thân
    Những sợi tóc nằm không yên trên đầu
    Ngu ngơ rung bay trong gió
    Nhớ xoắn từng vòng trong kính cận thị
    Nhớ chôn dưới những sợi râu cằm như mìn nổ chậm

    Buổi sáng tao thức dậy
    Nhớ trong bót và kem đánh răng
    Buổi trưa cởi giày
    Nhớ trườn dài trên hai sợi dây
    Buổi chiều tao đi hoang
    Nhớ cháy trong bougie mobylette
    Nhớ chúng mày như chết…

    […]

    Xin gió rừng ôn lại cho chúng mày
    Về những đêm nằm chung
    Không đứa nào còn nhận ra được chân tay mình
    Về những ly cà phê
    Trả bằng từng đồng tiền kẽm sót dưới đáy túi mỗi đứa
    Về những điếu thuốc nằm hớ hênh
    trên vành môi to tổ bố của thằng Cự
    Về cách nhả khói ngổ ngáo của thằng Phiên làm cái cằm vêu ra
    Về những cái bàn châu đầu lại trong quán “12” khi cả bọn ùa vào
    Về sự trầm ngâm đáng ghét của thằng Sơn
    Về cái tuyệt vọng ngu xuẩn của thằng Trọng
    Về Bằng và nói cà lắp
    Về Thảo và tiếng cười khục khục trong cổ
    Về Nhơn và người tình bong bóng
    Về Lục và sự bí ẩn của chỗ ở
    Về một đứa không còn và niềm tin bỏ lại trên cát…

    Về những mai hội thảo
    Về những chiều bàn luận
    Về trên Thiên Thai về dưới Cửa Thuận
    Về trong phòng họp về ngoài nhà thuê
    Về những đêm vào tù
    Về những ngày ra khám
    Về huy hoàng và tủi nhục
    Về kiêu hãnh và mọn hèn
    Về mặt trời và đom đóm
    Về mặt trăng và dế mèn…

    […]