Thơ chưa đề tựa số 1
Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn – cũng đã trở về
dù tầm tã – cũng đã trở về
còn em thì ra đi
bỏ lại nụ hồng khô lãng quên
trong ngăn kéo
[…]
Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn – cũng đã trở về
dù tầm tã – cũng đã trở về
còn em thì ra đi
bỏ lại nụ hồng khô lãng quên
trong ngăn kéo
[…]
[…]
Bao giờ Hương lấy chồng
nhớ cho tôi một dòng tin nhắn
bao giờ Diệu thật sự hạnh phúc
nhớ gọi cho tôi hay
bao giờ Chánh cưới được niềm vui
đừng quên tôi nhé
và Khanh nữa
đừng để đá sỏi làm hoang khu vườn của mình
những nốt nhạc xanh gieo xuống
đang mọc thành cây
và Yên – rất gầy
giữ giùm tôi mùi hoa sữa
[…]
[…]
Đấy là ngày nào đó của một năm nào đó
người đàn ông làm một kẻ không nhà
lầm lũi gập mình trên sỏi đá
bới tìm trong định mệnh
một chồi hoa
Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống
Để mở ra trời nắng
Để khép lại trời mưa
Và trong những ngày sương mù
Em chờ anh gõ cửa
[…]
[…]
cỏ êm ái
đôi khi tặng thêm nhành hoa dại
một tiếng dế gáy non
một chiếc lá vàng
nhờ trời
tính hay quên và thường đến muộn
ta có một chỗ ngồi
bình an
Một con đường nhỏ
Vẫn tên mùa đông
Áo ai lộng gió
Và môi ai hồng
Chân ai chim nhỏ
Lòng anh se buồn
Lòng anh mệt mỏi
Ngủ quên trong vườn
Trong vườn lá rét
Hoa tím khôn nguôi
Mái nhà ngói xám
Buồn ngang lưng trời
[…]
Ở đâu mà suốt tuổi thơ em buồn không có anh
Những cơn mơ trắng muốt một màu
Chẳng biết đã về đâu
Không hiểu sao dưới tình yêu
Những câu thơ lại ngân lên lời chẳng yên bình
Không khi nào mình còn bình yên
Có lẽ cho đến khi mình chết
[…]
[…]
Nếu em biết những gì tôi đã sống
Những buồn vui tôi đã có trong đời
Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi ven đồi ?
Người ta bảo: cả em giờ cũng khác
Đã con bồng, con dắt, nhớ chi tôi…
Có sao đâu: trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời.
[…]
Rồi em dần quên em
Cả những giấc mơ cũng không trở lại
[…]
ngơ ngác rơi giọt nước mắt cuối năm không rõ buồn vui
xe chậm lại trên đường không rõ về nơi chốn nào
tung tăng thanh xuân trôi ngược chiều
phút chốc mộng du lên phiêu diêu
mặt trời vầng trăng ngôi sao mắt ướt
ngực núi phồng căng dòng sông duỗi chân vào bao la
[…]