Những vỉa than ngầm
Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải
Đi sao không hết lòng mình
Những vỉa than ngầm thời trẻ
Bất thần bùng cháy lên
[…]
Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải
Đi sao không hết lòng mình
Những vỉa than ngầm thời trẻ
Bất thần bùng cháy lên
[…]
Mây đi vắng, trời xanh buồn rộng rãi…
Sông im giòng đọng nắng đứng không trôi.
Đa buông rễ ngâm mình chờ uể oải
Ngọn gió về không một chút tăm hơi.
[…]
Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời
[..]
Con chảy mình vào năm tháng lặng trôi
Mặc cây sấu già bao lần trút lá
Mặc đồng làng mấy lần trút cuống rạ
Lúa cắt đi rồi mặc gốc đứng lẻ loi
Mẹ nuôi con khôn lớn nên người
Như lúa chín con lại rời xa mẹ
Mẹ như gốc rạ kia lặng lẽ
Gom hết thời xuân sắc sống cho con
[…]
Trên con đường tôi đi
Có hai người đã tới
Một người rất yêu tôi
Còn tôi yêu người khác
[…]
[…]
Vườn hoa đỏ trút màu thành hoa trắng
nhưng không là hoa trắng thuở ban đầu
Khi người ta không còn yêu nhau
đêm nào trăng cũng lặn
mùa quả nào cũng đắng…
[…]
[…]
Khói thuốc cay và cà phê đắng
Cơn đau màu men ngà
Buổi sáng ngồi một mình
Uống cạn kiệt
Lạ
Quen!
Mở ngăn kéo rồi, anh bỏ ngỏ
Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
Ôi anh yêu, lơ đãng đến là
Con nai rừng của em…
[…]
[…]
Thành phố ngày ta không yêu nhau
Đường rộng hơn và mặt người xa lạ quá
Không xúc động nghe bàn chân vội vã
Không diệu kì đóa hoa
[…]
Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn
[…]