Rét lộc rét đài
[…]
Chị tôi yếm thắm, váy nâu
Gói theo cái rét làm dâu thôn Đoài
Bây giờ cứ độ giêng hai
Chị đem nỗi nhớ phơi ngoài giậu tre…
[…]
Chị tôi yếm thắm, váy nâu
Gói theo cái rét làm dâu thôn Đoài
Bây giờ cứ độ giêng hai
Chị đem nỗi nhớ phơi ngoài giậu tre…
[…]
Sông sâu mà giếng cũng sâu,
Cau già đã đốn, giàn trầu đã khô.
Rèm thưa trúc sót đung đưa,
Trúc rơi từng đốt, người chưa gặp người.
Chị tôi giờ hết duyên rồi,
Gốc hồng cũng chẳng được ngồi hái hoa.
Năm đi qua, tháng đi qua,
Chị trôi trong ấy như là trong mơ.
Đời người thế cũng xong ư?
Đầu xanh răng trắng ba thu một ngày.
[…]
[…]
con châu chấu nằm trong vạt cỏ
một cánh bị đứt còn vướng trong bụi cỏ lùng
chị nói đường còn xa lắm
thôi em về đi kẻo trời sắp mưa
nhớ đừng để lạc đường
chiều về chị hái sim cho
chị còn ở lại nhà thêm một ngày nữa
mai về bên nớ
Em nhìn chị
gió thổi lào rào ngoài sông
hai con chim chỉa cá liệng vòng
để rớt mấy cái lông trên mặt nước
[…]
[…]
Thôi em về đi
nhớ đừng dang nắng đỏ hết tóc
mặt đen con gái không ưng
chị nóng ruột chị ngồi lâu không được
hai con chuồn chuồn đậu trên cọng rác trôi ngoài sông
rồi một con bay
người đi nói to bên phố
bánh sắt lăn lăn lên dốc qua cầu
em không nói gì với chị
sáng mai trời có mưa luôn không
giọt mưa dài dưới mái tranh
giọt mưa qua lỗ phên trống vào trong nhà
giọt mưa mắc dưới đuôi ngọn lá trầu không
con chim bay thấp ngang qua kêu một tiếng
đứa con ai đứng dựa cột đình chợ mở mắt to ngó người đi qua đi lại
bây giờ chị sắp về rồi
[…]
[…]
Thị thành của chị
Một lần em qua
Chao ôi! Lửa điện sao lòa chói
Xe cộ phồn hoa
Bụi cát mù
Chị ơi! Son phấn đêm tàn lửa
Hương cũ phai dần hoa tuổi xưa
Những khách du nằm chờ tiễn biệt
Vội vàng yến tiệc
Ép duyên mơ
Kỹ nữ gượng say hồng má đỏ
Đàn ca nhịp mãi điệu giang hồ
Tay trắng đổ nghiêng tiền bạc trắng
Cuộc đời theo chuyện vu vơ
[…]
[…]
Chị vẫn thế, với dáng hình mỏng mảnh
Chân lội bùn, áo bạc mốc phèn chua.
Nuôi đàn em ăn học lúc còn thơ
Đến khi lớn rời nhà đi mọi ngả
Em bước vào cuộc trường chinh vất vả
Mỗi lần về, chị luộc trứng đùm cơm
Tiễn em đi đến tận cuối đường thôn
Rồi đứng lặng, ứa hai hàng nước mắt
Trong gian khổ, em nhớ về xa lắc
Một làng quê diệu vợi màu xanh:
Bóng chị đi mưa đẫm ướt thân mình
Ruộng nước bạc tái bầm tay cấy lúa
Bãi mật bên sông cờ hoa mới trổ
Chị nghiêng mình vun từng gốc ngô xanh
Nhớ nhung sao là cái nắng hanh hanh
Nắng xào xạc như những điều tâm sự
Tháng hai ấm, hoa xoan rơi tím ngõ
Chị trồng cây, chim sẻ đến từng đàn…
[…]
[…]
Bữa cơm em út quây vòng
Đầu nồi, đơm xới tay không kịp rời
Nhớ ngày giáp hạt chị ơi
Cả nhà trừ bữa một nồi canh rau
Nghĩ mà thương lắm chị dâu
Chiều mưa, gạo hết, mẹ đau cuối giường
Em ngồi đôi mắt nhoà sương
Nón tơi, cắp rá ngang vườn chị đi
Chiều ơi mưa mãi làm gì
Hoàng hôn đừng xuống trước khi chị về!
[…]
[…]
Mộ anh cỏ biếc chiều quê
Âm thầm chị gánh lời thề ngày yêu
Sông đời ghềnh thác gieo neo
Thuyền yêu thương chị chống chèo lẻ loi
[…]
[…]
Làm sao quên cánh đồng quê ta
Bông lúa lép từ tay chị mót
Chén cơm thơm từ bên góc bếp
Vị ngọt ngào chan lẫn vào em
Cây gạo vàng rộn rã tiếng chim
Niềm vui em, niềm vui của chị
Mơ cây gạo hoá thành cây thị
Chị của em được hoá nàng tiên
[…]
Thế là chị ơi
Rụng bông gạo đỏ
Ô hay, trời không nín gió
Cho ngày chị sinh
Ngày chị sinh trời cho làm thơ
Cho nết buồn vui bốn mùa trăn trở
Cho làm một câu hát cổ
Để người lí lơi
Vấn vương với sợi tơ trời
Tình riêng bỏ chợ, tình người đa đoan