Mong chờ
Khi lấy anh, chị mười tám tuổi
Hai mươi năm cài then cửa chờ chồng
Hai mươi năm nước mắt đầm áo gối
Ðêm mùa nào với chị cũng mùa đông
[…]
Khi lấy anh, chị mười tám tuổi
Hai mươi năm cài then cửa chờ chồng
Hai mươi năm nước mắt đầm áo gối
Ðêm mùa nào với chị cũng mùa đông
[…]
[…]
Hờn phố thị để lạc hồn cõi lạ
Sầu phố xanh từ bữa nọ em đi
Tuyết trời Tây có nguôi lãng những gì
Em vẫn đợi anh về
Nơi chốn cũ đồng quê
Cỏ mật thơm trong gió
Nói những lời đam mê.
[…]
Hôm nào chàng trở lại
Em nên nói những gì?
– Hãy nói chị đợi mãi
Cho tới phút ra đi…
[…]
[…]
Ôi! Giếng giận mình không có cái mênh mông
của biển, để gào lên giận dữ
Giếng giận mình không tuôn chảy như sông
để gầm thét cho quên đi nỗi nhớ
Xin đêm đừng vội đi cho lời sao dang dở
Như giọt lệ buồn rơi xuống giữa trời xanh
Xin gió đừng vội lay cho hình sao tan vỡ
dù chỉ là mơ thôi
nơi đáy giếng trong lành…
[…]
[…]
Xe không nào sẽ qua đèo
Đêm nay chắc lá lại nhiều chiếc rơi
Cũng may tôi có một đời
Để đau, để khổ, để ngồi trông thư.
Không ngờ em thuộc thơ tôi
Những câu lục bát viết hồi chiến tranh
Đêm nằm mơ đã gặp anh
Võng Trường Sơn chạm trăng xanh lá rừng…
[…]
Chồng đi biệt tích tự bao giờ
Một góc trời riêng một dạ chờ
Lụy nhớ mưa ngàn tuôn nượp nượp
Tóc thề mây núi bạc phơ phơ
Non chồng nghĩa nặng cao vòi vọi
Nước vướng tình sâu chảy lững lờ
Dâu bể đã bao đời kiếp trải
Lòng son một tấm mãi trơ trơ.
[…]
Tiếng anh hát theo em vào bếp
Lửa bừng lên thoáng mặt anh cười
Trong tiếng rơm khô nghe vẳng một lời
Tiếng hát theo em đi vớt bèo
Em vớt được mấy chùm sao sáng
Vớt đôi con mắt nhìn theo
[…]
[…]
Khi cọc cầu ao dứ mắt chuồn chuồn
Buồn ngủ rã rời cánh mỏng
Em đi mãi những đường làng ngơ ngắt
Nhặt lá đa đan mũ Chiêu Quân
Hát vẩn vơ lời xẩm chợ
Gậy mù ngửi hơi đường lạ
Chiều lá dứa tít mù chong chóng
Gió mát này Mẹ quạt
từ chênh chếch nẻo tàn trăng
[…]