Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Gửi mùa đông biếc

    Tác giả:

    […]

    Hơn mười năm dòng thác vẫn bạc phơ
    Chồi thông biếc cắm vào lòng đất cũ.
    Ta chia tay đủ bao mùa bão tố
    Lòng hanh hao vạt nắng xuống bên hồ.

    Tháng mười hai đâu hẹn để em chờ
    Ngôi nhà trắng đứng bên triền dốc mỏi
    Mimosa nở hay lời ai nói
    Cả một trời im vắng dưới sương bay.

    Ai xui mùa đông biếc trở về đây
    Cốc cà phê lạnh mùi hương xa biệt
    Nhớ vạt tóc ngàn trùng – ôi tưởng tiếc
    Vọng đáy hồ lồng lộng áo vàng xưa.

    […]

  • Ngự trị

    Tác giả:

    […]

    Thuở ta về mấy con đường lá chết
    Mùa đông làm xơ xác những xương khô
    Người hoang mang sầu lẩn dấu sương mù
    Hơi thở nóng gọi dồn lên triền mắt
    Tim đập mạnh như vỡ niềm khao khát
    Ta níu hồn cho tình nhẹ nhàng trôi
    Tay ước mong không dám níu vai người
    Mây chờ đợi vẫn nguyên vầng trán ấy
    Ngực thê thiết còn ngàn đời thơ dại
    Chút xuân đầu chưa đủ ấm lần vai

    […]

  • Hoài My, khi về lại

    Tác giả:

    […]

    Sương nắng gội chưa mờ hơi thở biếc
    Tình thiên thu trăm bến rộng xa nguồn
    Tôi đã tát cạn đời mình không tưởng tiếc
    Cầm bằng như gió tạt qua truông.

    Người độ ấy đã qua mùa khôn lớn
    Đường trăm năm đã mấy bận chia xa
    Tôi thắp tuổi hong trên bờ nắng muộn
    Nghe giọt tình ngấm nhẹ mấy làn da.

    Cây nhớ lá đã đôi lần khóc gọi
    Đường nhớ chân từng lớp cuội rang sầu
    Chim nhớ bạn quẩn quanh tìm, cánh mỏi
    Tôi nhớ người như núi thẳm sông sâu.

    Tay trút rộng xuống vuông đời hẹn cũ
    Lời tình khô không sáng đủ hiên lòng
    Người đã lạ, trăn năm dù cổ thụ
    Như giọt chiều rơi hút giữa thinh không.

    […]

  • Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu

    Tác giả:

    Tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối
    Như em đi mà tiếng chẳng quay về
    Mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ
    Đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau

    Tôi không thể xóa biển chiều sóng gội
    Dù hôm qua tâm đã tịnh yên rồi
    Cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới
    Đôi khi lòng tôi lại rất khoan thai

    Tôi không thể nói gì khi đã chết
    Như chưa ai kể được phút ban đầu
    Con đường nhỏ có hai hàng bã đậu
    Đôi khi tình tôi lạc tuốt trên cao

    […]

  • Năm 1954

    Tác giả:

    […]

    nếu biết từ hôm ấy
    sẽ là biền biệt cách xa
    ở giữa hai ta
    sẽ là cuộc chiến tranh
    sẽ chỉ rào gai và thù hận
    ta sẽ nói với nhau khác hẳn
    sẽ giữ em ở lại
    làm sao cho đừng phải chia tay

    nhưng giữa phố phường náo nhiệt đông vui
    đi trong mưa em chỉ lặng mỉm cười
    ta chỉ nói về ngày gặp gỡ
    anh mua cho em một bó cúc vàng
    những bông cúc vô tư những bông cúc đầu tiên
    nở xòe trong gió lạnh.

  • Bụi vàng

    Tác giả:

    […]

    Có nhớ không em một hạt bụi đường
    Vướng đâu đó trên cuộc tình sương khói
    Chiều tàn phai hoa vẫn dậy mùi hương
    Ngày tháng lụn vẫn còn trưa tháng Bảy

    Đời cứ xuôi theo một dòng nước chảy
    Xin nhắc em một thuở đứng bên cầu
    Tình trăm năm bờ bãi hoá nương dâu
    Vẫn lắng xuống chất bụi vàng óng ả.

  • Một chiều đi qua phố cũ

    […]

    Một chiều đi qua phố cũ
    Nắng gay gợi nhớ người xưa
    Mắt cười hôm nào rạng rỡ
    Tóc huyền đọng nắng đung đưa

    Một chiều đi qua phố cũ
    Vó câu gõ nhịp ven hồ
    Như sóng tim ta vẫn vỗ
    Khối tình ngày xưa vu vơ

    Một chiều đi qua phố cũ
    Lối về phong kín bụi mưa
    Áo trắng em không về nữa
    Thương màu hoa nhạt giậu thưa.