Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Khói chiều

    Lòng vẫn tưởng trong ngày ta trở lại
    Dưới hiên xưa mẹ ngồi đợi ta về
    Đám mây cũ sau nhà bay lặng lẽ
    Cụm khói chiều quanh quẩn dưới trời quê

    Con sông nhỏ bến đò xưa thơ ấu
    Hàng dừa cao lồng lộng trước sân nhà
    Nắng vàng rụng trên cánh đồng cỏ biếc
    Bếp lửa hồng ấm lại những ngày qua

    […]

  • Làng tôi

    Tác giả:

    […]

    Mẹ Đinh chết, gói lạt tre chiếu rách
    Xé giát giường làm bó đuốc, đưa đêm
    Trước lúc xuôi tay bà chỉ ước ao thèm
    Một bát canh cần cá quả
    Tiền chẳng một chinh, Đinh đã hết đường xoay xỏa
    Nhà lý Cời cá béo sống đầy chum
    Đinh đánh liều lấy trộm một con
    Về nấu bát canh cho mẹ
    Trời xiêu bóng xế…
    Đinh múc canh bưng đến cạnh giường
    Nhưng mẹ Đinh tay đã bắt chuồn chuồn
    Không ăn được nữa
    Đinh trợn mắt, rụng rời nghẹn thở
    Bát canh rơi vỡ tan tành…

    […]

  • Chuyện đời mẹ

    […]

    Những đêm mưa con nằm nghe cha kể
    Chuyện đời cha dài như một giòng sông
    Mẹ có đẹp? Cha nhìn xa không nói
    Nhưng con nghe dao cắt ở trong lòng

    Chuyện cha mẹ gặp nhau không cưới hỏi
    Buổi giao thời xiêu lạc cả bà con
    Rượu tân hôn cha thay bằng nước vối
    Dưới hàng tre Nghi Hạ nắng hanh vàng

    […]

  • Lòng chiến sĩ

    […]

    Kìa bóng cau già đứng xác xơ
    Ở đây dấu vết thuở ngày xưa
    Nằm ôm gốc gạo lều nghiêng mái
    Cành liếp che sương lúc đợi chờ

    Lòng sầu tráng sĩ rối như mây
    Vội vội gò cương đổ bóng gầy
    Vội vội xô phên kêu vội vội
    – Mẹ ơi! Con đã trở về đây!

    Nhưng lời kêu gọi để ai nghe
    Mây xế trời chênh gió nặng nề
    Trăng lạnh dòm song màn rủ lạnh
    Lều hoang thôi chẳng đáp ai về

    […]

  • Ra đi

    […]

    Hết cuộc chiến tranh này, đến cuộc chiến tranh kia
    Thay nhau đè lên những mái gianh
    Mái gianh mùa hanh cháy nhanh
    Tường sỏi đen màu khói.

    Không thể có thời gian dành chỗ đứng cho những nhà tầng mái bằng, mái ngói.
    Chiến tranh như máy ủi,
    Chiến tranh thù văn minh.

    Chợ cháy,
    Làng cháy.
    Tre, rạ,
    Không kịp dựng nhà, dựng lều
    Quê hương mà ta sinh ra và quý yêu
    Khổ đau là thế
    Ta cũng chỉ là một viên sỏi nhỏ bong ra từ mảnh đất này.

    […]

  • Mẹ

    Tác giả:

    […]

    Tôi ngủ lăn lóc cầu thang
    Sợ bóng tối, chiếc áo đen, kẹt cửa mịt mờ
    Mắt mèo sáng quắc
    Và những âm thanh khô khốc vọng lại chiều đêm
    Mẹ trở về
    Với rạng đèn con con – bóng đèn hột vịt
    Bỏ gánh xuống, việc đầu tiên là Mẹ ôm tôi

    Chẳng biết đi đâu chơi
    Bạn bè không có
    Tôi chơi với bạn chó
    Hai đứa liếm mặt nhau
    Hai đứa chui cầu thang ngủ

    Mẹ đùa Mẹ sinh con ra từ nách
    Mẹ kể Mẹ nhặt con cầu ao
    Mẹ xin con từ một bà A, B nào…

    […]

  • Trở về

    Lạc loài cánh én chao nghiêng
    Mùa xanh nguyên đán như huyền thoại xưa
    Gác tay mơ giấc giao thừa
    Góc trời viễn phố gió lùa sợi thương
    Xa quê chạnh nỗi cố hương
    Mẹ già một nắng hai sương mỏi mòn
    Tuổi đời thấm lạnh hoàng hôn
    Bếp hồng sẽ ấm ngày con trở về…