Kỷ niệm
Từng bước từng bước thầm
Hoa vông rừng tuyết trắng
Rặng thông già lặng câm
Hai đứa nhiều nuối tiếc
Sương mù giăng mấy đồi
Tay đan đầy kỷ niệm
Mưa giữa mùa tháng năm
Dật dờ cơn gió thổi
[…]
Từng bước từng bước thầm
Hoa vông rừng tuyết trắng
Rặng thông già lặng câm
Hai đứa nhiều nuối tiếc
Sương mù giăng mấy đồi
Tay đan đầy kỷ niệm
Mưa giữa mùa tháng năm
Dật dờ cơn gió thổi
[…]
Người ở bên trời ta ở đây
Chờ mong phương nọ ngóng phương này
Tương tư đôi chốn tình ngàn dặm
Vạn lý sầu lên núi tiếp mây
[…]
[…]
Ôi nắng vàng sao mà nhớ nhung!
Có ai đàn lẻ để tơ chùng?
Có ai tiễn biệt nơi xa ấy
Xui bước chân đây cũng ngại ngùng…
[…]
[…]
Một trời xanh, một biển tận cùng xanh
Và gió thổi và mây bay về núi
Lời thương nhớ ngàn lần em muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ có sóng và em…
Em về chỉ mấy ngày
Rồi lại đi biền biệt
Anh nhìn theo sắc mây
Nhớ làm sao cho hết
Gần em sao ngắn ngủi
Cách xa sao dài lâu
Em ở xa xôi thế
Trời xanh màu nhớ nhau
[…]
Tôi nhớ người vào lúc cuối năm
Gây gây một chút lạnh âm thầm
Những vỉa hè thốt nhiên cùng dậy muộn
Sau giấc ngủ dài như rộng thêm hơn
Tôi vẫn đi qua khá nhiều thảng thốt
Như đi qua vết lủng trên đường
Là lúc ấy biết bao dằn xóc
Cả bên ngoài, dằn xóc cả bên trong
Nhớ nhung ơi, cũng cần địa chỉ
Bao lâu tôi vẫn bặt tin người
Giữa sóng gió cánh buồm như bị rách
Biển thế nào tôi vẫn ra khơi
[…]
Một ngày khoác túi lên vai
Thấy cần đi
Thấy nhớ ai
đắng lòng
Nỗi niềm
treo giữa thinh không
Mùa thu đứng ở bên sông
thật hiền
[…]
Tôi nhớ vợ tôi lắm
Xin được về hai ngày
Nhà tôi ở Mường Lay
Có con sông Nậm Rốm
Ngày kia tôi sẽ đến
Lại cầm súng được ngay
Tôi càng bắn đúng Tây
Vì tay có hơi vợ
Cho tôi đi, đừng sợ
Tôi không chết được đâu
Vì vợ tôi lúc nào
cũng mong chồng mạnh khỏe
[…]
Em ở bên trời
Trẫm ở đây
Trẫm sầu hôm sớm
Tới hôm mai
Làm thơ gởi tặng
Cho em vậy
Em đáp vài dòng
Cho Trẫm hay
Một sớm mai nào
Rỗi rảnh hơn
Trẫm đi kiếm khắp
Mọi con đường
Gặp em Mọi Nhỏ
Xưa kia ấy
Thoả mộng bình sinh
Một thuở này
[…]
Trẫm nhớ em như
Nhớ một người
Rất gần mà cũng
Rất xa xôi
Vì sao? Quả thật
Trẫm không biết
Giải thích thế nào
Cho rõ ra
Chỉ biết rằng em
Đẹp quá chừng
Khiến linh hồn Trẫm
Nhớ mông lung
Nhớ xa vắng quá
Như người lạ
Nhớ một người xa lạ quá chừng.