Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Quê hương

    Tác giả:

    […]

    Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

    Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
    Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
    Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
    Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

  • Tuổi thơ

    […]

    Trong giấc ngủ của con
    Không có bà Tiên, cô Tấm
    Chỉ có u u những hồi còi báo động
    Và chiếc chạc xoan muốn được hoá nỏ thần
    Chỉ là giấc mơ thôi nhưng bà, mẹ vẫn tin
    Cái khao khát thơ ngây cũng giúp người lớn sống
    Đất nước trường tồn từ chắt chiu hy vọng
    Trong mỗi căn hầm
    Có tiếng dế tuổi thơ con!

  • Hà Nội

    Tác giả:

    […]

    Vội vã trở về, vội vã ra đi
    Chẳng kịp nhận ra từng con phố
    Nhưng trong tôi vững bền đến thế
    Những chiếc lá nhìn tôi vẫn mắt tuổi học trò
    Những vòm cổ nghiêng xuống tôi hơi ấm
    Thầm thì lời của rêu phong
    Sâu đến nỗi bàng hoàng lạc tới ngàn năm

    Những chiều thu hăm hở tôi đi
    Hồn đánh võng với hơi giăng thấp thoáng
    Từ gốc cây già đến mặt hồ sương
    Từ ngàn xưa đến tận hôm nay
    Quán ngập lá và mắt em đen thế
    Rượu không say, chỉ đủ để buồn thôi!

    […]

  • Bài thơ của một người yêu nước mình

    Tác giả:

    […]

    tôi yêu đất nước này cay đắng
    những đêm dài thắp đuốc đi đêm
    quen thân rồi không ai còn nhớ tên
    dĩ vãng đè trên lưng thấm nặng
    áo mồ hôi những buổi chợ về
    đời cúi thấp
    giành từng lon gạo mốc
    từng cọng rau, hột muối
    vui sao khi còn bữa đói bữa no
    mẹ thương con nên cách trở sông đò
    hàng gánh nặng phải qua cầu xuống dốc
    đêm nào mẹ cũng khóc
    đêm nào mẹ cũng khấn thầm
    mong con khôn lớn cất mặt với đời

    tôi yêu đất nước này khôn nguôi
    tôi yêu mẹ tôi áo rách
    chẳng khi nào nhớ tuổi mình bao nhiêu

    […]

  • Có đôi khi

    Tác giả:

    Ôi có đôi khi thèm như gió đi hoang
    Sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng
    Rủ lá rơi vàng về thăm biển mênh mông
    Vượt ngọn sóng dâng tràn
    Ta là gió trên ngàn.

    Ôi phải chi ta là con suối sông kia
    Sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ
    Để có tiếng chim và em mãi ngây thơ
    Ta đâu biết mong chờ
    Ta thôi hết vật vờ.

    […]

  • Cha tôi

    Tác giả:

    […]

    Cha tôi không dạy tôi làm thơ nữa
    Người còn bận đếm tiền ghi sổ
    Thỉnh thoảng nhớ những ngày oanh liệt cũ
    Một mình uống rượu say
    Ngâm mấy câu Kiều, ôm mặt khóc
    Tỉnh dậy lại loay hoay ghi sổ đếm tiền
    Hai vai nhô lên
    Đầu lún xuống
    Như không mang nổi cuộc đời
    Bóng in tường vôi im lặng
    Ngọn đèn leo leo ánh sáng
    Bóng với người như nhau
    Mùi ẩm mốc, tiếng mọt kêu cọt kẹt
    Ở chân bàn hay ở cha tôi?

    […]